NGƯỜI VẪN LÀ CHA

Trong nhà thờ họ Molina di Quosa, một giáo xứ nhỏ ở Trung Ý, có một tượng chịu nạn kỳ lạ  đóng khung trong một toà kính.  Tượng Chúa bị cụt hết ngón tay trái, bụng dưới có những lỗ thủng, đùi trên đầu gối phải giập nát.  Hỏi người coi nhà thờ thì ông cho biết:

– Bất cứ ai trong xứ này cũng biết sự việc của tượng. Đó là tượng Chịu Nạn của bọn Đức.

Khách tò mò :

– Sao lại tượng Chịu Nạn của bọn Đức.

Người coi nhà thờ sẽ dẫn khách ra trước cửa chính và trỏ :

– Ông có thấy cái quán Café Enzio Graziani kia không? Vụ này xảy ra ở đó vào tháng 6 năm 1944 đấy.  Lúc đó có một đại đội lính Đức đóng tại đây.  Viên trung uý đại đội trưởng tên là Heinrich Lohse là một con người hung ác, ai cũng khiếp sợ.  Hắn chửi rủa dân làng, la hét, nói tục tĩu và say xỉn.  Hắn ghét người Ý tới tận xương tuỷ.

Hôm đó là chiều thứ sáu, trời chập choạng tối, hắn chơi bài trong quán, hắn khuấy động và uống nhiều.  Miệng thốt ra toàn lời tục tĩu và lộng ngôn.  Chúng tôi đâu có hiểu gì, nhưng sợ lắm, vì biết rằng cái lão Henri cao ngỏng (tên riêng chúng tôi đặt cho hắn) trong cơn giận dữ dám làm tất cả mọi chuyện.  Cả quán im phăng phắc khi thấy hắn đứng dậy, rút súng lục tiến lại trước tượng Chúa Chịu Nạn treo trên tường.  Hắn chĩa súng bắn vào tượng bốn phát.  Sau mỗi phát hắn lại nghiến răng như thằng quỷ.  Sợ quá!  Chúng tôi chuồn sạch.  Viên thứ nhất cắt đứt hết ngón tay trái tượng.  Viên thứ hai trúng đùi phải, hai viên sau trúng sườn bụng dưới và làm bể hồ trên tường.  Hắn cười man dại chạy tới giật tượng xuống, nhổ vào tượng và ném xuống đất kèm theo những lời chửi rủa tục tĩu.

Anh tài xế của hắn tên là Georgis quê ở Turin là người duy nhất còn lại trong quán chứng kiến tất cả vở kịch.

Điều gì đã xảy đến cho con người bất kính hung tợn đó?  Bàn tay Chúa đè nặng trên hắn.  Tám ngày sau, Georgis lái xe đưa vị chỉ huy của anh đi Florence, xe chạy hết tốc lực trên xa lộ vì trên bầu trời đầy đe doạ.  Bốn khu trục cơ của Mỹ đang nhào lộn như bốn con chim mồi trên chiếc xe.  Hai chiếc bay đi, hai chiếc ở lại bám riết con mồi và vụt nhào xuống trên chiếc xe.  Hắn muốn chơi trò anh hùng?  Hay hắn quá sợ chết điếng đi chăng?  Ai mà biết!  Chiếc thứ nhất nhào xuống nhả đạn.  Một viên đạn tiện hết ngón tay trái hắn.  Hai viên nữa trúng bụng dưới.  Chiếc thứ hai nhào xuống, viên trung uý gập đôi người gục vào xe, viên thứ bốn xuyên thủng đùi phải hắn.

Các khu trục bay đi, Georgis từ chỗ nấp chạy ra xe, viên trung uý đang hấp hối.  Không tự chủ được, anh thốt lên:

– Tượng Chuộc Tội ! Tượng Chuộc Tội!

Một linh mục cũng từ chỗ nấp chạy tới.  Ngài đã chứng kiến cuộc tấn công trên xa lộ và đoán được tai nạn.  Ngài cúi xuống trên nạn nhân đang trút máu và mồ hôi, ngài nghe anh ta rên rỉ:

– Thực là bàn tay Chúa.

Rồi thu hết tàn lực anh ta đưa tay phải còn lại làm Dấu Thánh Giá.  Heinrich Lohse, con người phạm thượng đã an nghỉ trong bàn tay yêu thương của Chúa như người trộm lành bên phải Chúa.

Cái tin vụ phạm Thánh và hình phạt của Chúa loan đi rất nhanh.  Người ta đổ đi tìm tượng Chịu Nạn, tượng nằm trong một thùng chứa quân trang.  Cha xứ làm phép lại, cộng đoàn dân Chúa kiệu tượng về nhà thờ gói trong tấm vải đặt trong hộp kiếng.  Ngày kỷ niệm thứ hai cả giáo xứ rước Tượng quanh làng với đèn đuốc và ca nhạc tưng bừng.  Khách cứ đến quán Café xem các vết đạn trên tường và vào cha xứ, ngài sẽ mở công hàm cho đọc câu chuyện vụ việc có chữ ký xác nhận và chứng thực của anh tài xế Georgis. Khách tự kết luận vụ việc.

Hình phạt và ân sủng.  Lòng Nhân Từ và sự Công Bình của Chúa luôn đi đôi với nhau.

*******************************

Lạy Chúa, đứng trước hiện tượng The Da Vinci Code, con cầu xin Chúa cũng soi sáng dẫn lối cho những con người đang muốn bóp méo sự thật về Chúa, biết dừng lại những ý nghĩ ngông cuồng để họ biết suy diễn đúng đắn về Con Người và Ơn Cứu Độ của Chúa, cho họ biết quay trở về với Chúa như  anh chàng Heinrich Lohse ngông cuồng ngày nào.

HMN

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *