KINH KÍNH MỪNG

Một sĩ quan Pháp kể câu chuyện này:  “Bị thương vào đùi, tôi nằm chờ đợi cấp cứu tới.  Bên cạnh tôi , một quân nhân trong đơn vị của tôi nằm sắp chết, vì một vết thương nặng trên đầu.  Anh móc trong túi ra một tượng Chịu Nạn nhỏ và đọc bằng tiếng La-tinh lời kinh Ave Maria.  Đột xuất từ xa đó một chút có tiếng đáp lại: Sancta Maria Mater Dei.  Người thương binh quay nhìn và thấy một thương binh Đức mở to đôi mắt xanh nhìn anh. Người thương binh của tôi ngừng một phút rồi trao tượng Chúa cho người kia.  Người thương binh Đức ghì tượng vào ngực rất tha thiết rồi trao trả lại.  Hai người nắm tay nhau.  Người này nói :

– Chúng ta có thể chết bình an được rồi. Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ.

Người kia trả lời:

– Chúng ta cùng đi về quê, nơi không còn hận thù.

Lát sau, cả hai trút hơi thở cuối cùng, cùng nhau đi về quê an bình.

****************************

Tháng hoa đã trôi qua gần nửa tháng.  Giáo Hội đã dành riêng trọn cả tháng này để tôn kính Mẹ, vì Mẹ chính là Đấng Đồng Công Cứu Chuộc.  Mẹ đã góp phần rất lớn trong công cuộc Cứu Độ của con Mẹ. Trong những lần Mẹ hiện ra tại Fatima,  Mẹ đã cho nhân loại biết chính cái phương thế để dẫn nhân loại đi đến đường Cứu Rỗi, một trong những điều kiện  đó, chính là siêng năng lần Mân Côi.

Câu chuyện trên cho con nhận ra rằng:  Phương thế hữu hiệu nhất để đạt tới đỉnh Ơn Cứu Rỗi chính là Kinh Mân Côi.  Lời kinh nguyện mà nhiều người cho rằng là nhàm chán, cổ hũ, vì chỉ lặp đi lặp lại câu điệp khúc Kinh mừng… –  Thánh Maria….

Trong lúc bi đát nhất của cuộc đời người lính trong thời chiến, hai người lính đã thể hiện chính cái niềm tin sâu thẳm của mình.  Cả hai đã không còn hận thù, cầm cái vũ khí của con người làm ra để bắn vào nhau. Mà trước lúc nhắm mắt lìa đời, đã biết dùng chính cái phương thế hữu hiệu Kinh Mân Côi đó, để dùng Mẹ làm máng chuyển cầu lời nguyện xin ăn năn thống hối của mình lên Thiên Chúa. để cùng dắt nhau về đến một nơi, mà nơi đó chỉ có sự bình an.

****************************

Lạy Mẹ Maria, trong cuộc sống hằng ngày con đã nhiều khi không còn nhớ tới Kinh Mân Côi.  Con biết rằng Mẹ buồn  con nhiều lắm.  Con không xứng đáng để Mẹ nhìn đến.  Nhưng tự nơi lòng Từ Mẫu của Trái Tim Mẹ, con tin rằng Mẹ sẽ không nỡ ngoảnh mặt làm ngơ.  Xin Mẹ giúp con biết quay trở về với Chúa thông qua Mẹ.  Con xin dâng Mẹ đoá hoa lòng đơn sơ nhỏ bé của con lên Mẹ, mong Mẹ thương nhận.  Amen.

Phạm Bá Huyến sưu tầm

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *