Trong thời kỳ chiến tranh Triều Tiên, một ngôi làng bị pháo kích nặng nề. Giữa làng có một ngôi nhà thờ, trước nhà thờ có một tượng Đức Giêsu được đặt trên một cái bệ. Nhưng sau khi khói lửa của trận pháo kích tan đi, người ta chỉ còn thấy cái bệ, còn pho tượng thì biến đâu mất. Những người lính đồng minh cố gắng đi tìm và cuối cùng cũng tìm thấy tượng Chúa bị văng khỏi đó một khoảng khá xa. Tuy nhiên hai cánh tay của Chúa đã bị hỏng mất. Họ cung cấp một chiếc máy bay để chở pho tượng về Mỹ cho thợ làm lại hai cánh tay. Nhưng cha xứ từ chối. Cha bảo cứ đặt pho tượng lên bệ như cũ, phía dưới viết thêm hàng chữ: “Các con thân mến, hãy cho ta mượn đôi cánh tay của các con”.
***
Bạn thân mến! Câu chuyện trên giúp ta hiểu sứ điệp của bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay: Đức Giêsu kêu gọi các tông đồ tham gia công việc của Ngài. Ngài chia sẻ sứ mạng với họ. Ngài ban cho họ chính quyền năng và uy tín của Ngài. Rồi Ngài sai họ đi loan truyền Tin Mừng. Thực ra, họ chỉ là những người chài lưới, cả tài năng lẫn đức độ đều không có bao nhiêu. Nhưng Ngài vẫn chia sẻ sứ mạng cho họ, vì họ sẽ thi hành sứ mạng không phải bằng sức riêng của họ, mà bằng sức mạnh và ân sủng của Chúa.
Ngày nay, vẫn có những Cha Xứ e dè trong việc mời gọi giáo dân chia xẻ công việc của cộng đoàn giáo xứ. Mặt khác, nhiều giáo dân cũng e dè ngại ngùng không dám lãnh nhận trách nhiệm trong cộng đoàn giáo xứ. Cả hai phía đều tính toán thành công và thất bại dựa trên khả năng của con người. Nhưng đó không phải là tính toán của Thiên Chúa.
Lầm lỗi nặng nề nhất của người môn đệ là quá cậy dựa vào tài năng riêng của mình mà quên mất tác động và sự trợ giúp của Chúa, bởi vì không có Chúa, chúng ta không thể làm được gì. Như lời thánh Phaolô xác quyết: “Phaolô trồng, Apollo tưới, nhưng chính Thiên Chúa mới là Đấng đem lại kết quả.”
Khi ta lãnh nhận phép Rửa tội và Thêm sức, ta trở thành môn đệ của Chúa. Đó cũng là lúc Chúa sai chúng ta đi rao giảng Tin Mừng của Người. Hôm nay, Đức Giêsu cho ta biết, muốn việc tông đồ có kết quả, ta phải gắn bó mật thiết với Chúa, phó thác mọi sự cho Chúa, đồng thời phải có tình liên đới và nhất là phải biết cảm thương anh chị em đồng loại. Một tay nắm lấy tay Chúa, một tay nắm lấy tay anh em. Một tình yêu anh chị em trong tình yêu mến Chúa. Liên kết mọi người trong tình yêu mến. Với tình yêu mến, chắc chắn việc tông đồ của ta sẽ đi đúng đường hướng của Chúa. Với tình yêu mến, chắc chắn việc tông đồ sẽ có kết quả tốt đẹp theo Ý Chúa muốn.
***
“Các con hãy lên đường rao giảng Tin Mừng Nước Trời”.
Lạy Chúa ! Đó là một lời mời gọi, một mệnh lệnh đòi buộc con phải lên đường.
Lên đường như các tông đồ xưa kia là từ bỏ nghề nghiệp cũ, từ bỏ quê hương, từ bỏ những người thân yêu… và ra đi như thế có nghĩa là hy sinh.
Lên đường như các vị thừa sai truyền giáo, như các tu sĩ trong cuộc sống hôm nay… Họ rời xa gia đình, từ bỏ bạn bè…và ra đi như thế cũng có nghĩa là hy sinh.
Nhưng từ bỏ và hy sinh những cái bên ngoài mà thôi thì vẫn chưa phải là lên đường đích thực. Lên đường đích thực chính là từ bỏ chính mình, từ bỏ bản thân, từ bỏ những tập quán và những ý riêng để làm chứng cho Tin Mừng Nước Trời. Đó là cùng đích mà con phải hy sinh tất cả để đi tới.
Lạy Chúa, xin ban ơn giúp sức cho con, để con biết hy sinh từ bỏ để lên đường rao giảng Tin Mừng Nước Trời. Amen
Tổng hợp từ R. Veritas