Cách đây 30 năm, tức là năm 1977, một thiếu nữ 17 tuổi, có bào thai 7 tháng rưỡi, vào một dưỡng đường ở tiểu bang California, Hoa Kỳ, để phá thai. Bác sĩ dùng phương pháp đổ dung dịch nước muối vào bào thai và giữ trong 18 tiếng đồng hồ để trục ra ngoài ngày 6.4.1977. Nhưng bào thai của thiếu nữ đó, thay vì bị quẳng vào thùng rác như bao nhiêu trường hợp khác, lại được một người mau lẹ đưa vào nhà thương gần đó để cứu cấp vì thấy thai nhi còn sống.
Trong 4 tháng đầu tiên, hài nhi bé bỏng chỉ nặng một ký-lô, được nuôi trong lồng kính và phải chiến đấu với cái chết. Bác sĩ chẩn bệnh thấy rằng hài nhi bị liệt não. Dầu vậy, bà Penny, một người vẫn nổi tiếng là sẵn sàng nhận nuôi những trẻ em có nguy cơ bị tàn tật nặng, đã nhận hài nhi đó và đặt tên cho cô bé là Gianna Jessen. Các bác sĩ bảo bà Penny rằng Gianna sẽ không bao giờ ngồi dậy được và chắc chắn sẽ không bao giờ có thể đi được. Cô bé sẽ sống như một khúc cây suốt đời. Vì thế, họ khuyên bà Penny đừng phí thời giờ mà nhận nuôi Gianna Jessen làm chi.
Tuy nhiên, bà Penny vẫn cương quyết nhận Gianna. Nhờ các phương pháp vật lý trị liệu, năm lên 3 tuổi cô bé Gianna đi được. Lúc đó, cô Diana DePaul, con gái của bà Penny, chính thức làm đơn xin tòa cho nhận Gianna làm con nuôi và thế là bà Penny trở thành bà ngoại nuôi của cô bé. Diana tiếp tục cho đứa con nuôi theo các phương pháp vật lý trị liệu và ngày nay, Gianna trở thành phụ nữ 30 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc vàng óng ánh, cũng sinh hoạt như bao nhiêu thiếu nữ khác, ngoại trừ cô hơi đi khập khiễng.
Bà Penny cũng như cô Diana không hề nói với Gianna về hoàn cảnh sinh ra của cô. Tuy nhiên, dần dần cô đã đoán được sự thật. Nhờ tình thương của mẹ nuôi, cô Gianna đã chấp nhận được sự thật đau thương đó. Chẳng bao lâu người ta phát giác câu chuyện của cô, và các tổ chức bênh vực Sự Sống con người tranh nhau mời cô đi diễn thuyết.
Từ năm 1990 trở đi, mỗi tháng cô Gianna Jessen dành 25 ngày đi nhiều nơi trên nước Mỹ để diễn thuyết về việc bênh vực Sự Sống và chống phá thai. Cô cũng làm nghề thâu băng đĩa nhạc để sinh nhai. Hồi tháng 11 năm 2005, cô đã đến nói chuyện tại nhiều đại học trên toàn đảo Ai-len, và tháng 12 sau đó, cô đã nói trong một cuộc họp tại Hạ Nghị Viện Anh ở Luân Đôn. Cô nói: “Tôi là một thiếu niên hoàn toàn bình thường, nhưng tôi có một câu chuyện thật để kể lại: Câu chuyện về sự hiện diện và hoạt động của Chúa trong đời tôi.”
Sự hiện diện của cô Gianna trong các buổi diễn thuyết là một bằng chứng sống động cho thấy phá thai là giết các hài nhi trong rất nhiều trường hợp vẫn còn có thể sống được. Cô xuất hiện trên các đài truyền hình toàn quốc, các đài phát thanh, các dịp đại hội của các trường trung học, để thông truyền cho mọi người sứ điệp: “Bào thai cũng là một người, và bào thai đó đang đứng trước mặt quý vị đây, đang sống và hô hấp. Bào thai đó không phải chỉ là một mớ tế bào người ta có thể cắt bỏ như một khúc ruột thừa.”
Là một tín hữu Công Giáo nhiệt thành, cô Gianna Jessen tin rằng sự kiện cô được sống sót trong vụ mẹ ruột của cô phá thai như vậy là một dấu chỉ chứng tỏ Chúa muốn cô hoạt động bênh vực Sự Sống của các thai nhi khác. Cô không hề oán hận bà mẹ ruột đã muốn sát hại cô.
Cô dùng âm nhạc để kể chuyện đời mình, cô hát những bài ca Phúc Âm và cả những nhạc dân ca Công Giáo hiện hành ở Mỹ và mỗi lần hát, cô đều tuyên bố là hát tặng các thai nhi bị phá mà không được cứu thoát như cô. Bài ca cô Gianna thích hát nhất là bài “Các bạn” do ông Michael Smith sáng tác, trong đó có câu: “Tôi hát tặng những hài nhi bé nhỏ phải chết mỗi ngày vì phá thai, tôi hát tặng họ vì họ là những người bạn của tôi và một ngày kia tôi sẽ được thấy họ trên Trời.”
Cũng có những lần cô Gianna gặp sự chống đối của những người ủng hộ phá thai. Một lần kia, khi cô vừa bắt đầu nói chuyện, thì có người đứng lên hét lớn rằng: “Bào thai trước khi sinh ra không phải là một đứa trẻ.” Nhưng cô đáp: “Điều này làm tôi ngạc nhiên quá sức. Tôi không hiểu tại sao người ta có thể nói như vậy được. Vậy thì trước kia tôi là gì, bộ tôi là con cá hả?”
Trong phần lớn các trường hợp, những cuộc nói chuyện của cô Gianna Jessen đã có ảnh hưởng lớn nơi nhiều phụ nữ trẻ định phá thai. Nhiều phụ nữ đến nói với Gianna và mẹ nuôi của cô rằng chính nhờ nghe câu chuyện của Gianna, họ quyết định không phá thai nữa. Cũng có những người thay vì phá thai thì mang thai cho trọn và sau đó cho người khác nhận làm con nuôi.
Tuy bước chân của Gianna Jessen hơi khập khiễng, nhưng cô vẫn tham gia các cuộc đi bộ đường trường để cổ võ bênh vực Sự Sống và chống phá thai. Ngày 30 tháng 4 năm 2005, cô đã đi 42 cây số trong vòng hơn 7 tiếng đồng hồ. Ngày 23 tháng 4 năm 2006, cô Gianna cũng tham dự cuộc đi bộ đường trường tại Luân Đôn.
Ý thức thân phận mình từng là trẻ không được cha mẹ săn sóc, cô Gianna đã nhận bảo trợ nuôi 56 trẻ em ở các nơi.
- TRẦN ĐỨC ANH, Dòng Đa Minh, Đài Vatican ngày 17.4.2007
(theo Ephata 312)