Khi biết rằng Minh Sư của mình sắp lìa xa cõi trần, các đệ tử vô cùng thất vọng. Minh Sư nhìn họ và tươi cười bảo :
– Các con không thấy rằng cái chết làm cho đời sống của ta đáng yêu, đáng qúy hơn sao?
– Dạ không. Chúng con chỉ ước mong thầy đừng bao giờ chết thì hơn.
– Các con ơi! Bất cứ cái gì thực sự sống thì đều phải chết. Các con hãy nhìn xem những bông hoa ngoài kia: chỉ những bông hoa giả, làm bằng giấy, bằng nhựa mới không bao giờ chết.
( Anthony de Mello, trích trong The Song Of Bird)
* * * * *
Bạn thân mến! Chết là điều chắc chắn sẽ xảy đến cho mỗi người chúng ta, không ai trên cõi đời này mà không có ngày phải đi qua sự chết. Chết là một kết thúc của cuộc sống này và là một khởi đầu cho một cuộc sống khác. Ðó là một chân lý hết sức rõ ràng và chắc chắn. Nó nhắc nhở chúng ta về bản chất thật ngắn ngủi, thật mong manh phù du của đời sống con người trên dương thế này.
Hằng năm, cứ vào tháng 11, Giáo Hội mời gọi mọi tín hữu hãy nghĩ đến những người đã chết, đã ra đi trước chúng ta, trong đó có thể có những người thân yêu trong gia đình, có ông bà tổ tiên, có cha mẹ anh em bạn bè … “Hãy cầu nguyện với họ và cầu nguyện cho họ”, đó là điều mà Giáo Hội mời gọi chúng ta cùng nhau thực hiện trong tháng 11 này.
Khi nghĩ đến những người đã chết, chúng ta cũng phải nghĩ tới cái chết của chính bản thân mình. Có những điều chắc chắn về cái chết của cuộc đời mình, đó là:
- Tôi là một con người nên tôi phải chết.
- Khi chết tôi không mang theo được điều gì ngoài trừ tội lỗi và công phúc.
- Chết không phải là hết, mà là còn…còn đời sau, còn ra trước tòa Chúa.
Cũng có những điều không chắc chắn về cái chết của cuộc đời mình, đó là:
- Cái chết sẽ đến với tôi vào lúc nào? Ngay bây giờ? Ngày mai hay vài ba năm sau?
- Cái chết đến với tôi ở đâu? chỗ nào? Trong bệnh viện ? Ngoài xa lộ ? Trên biển cả ? Trên máy bay?
- Cái chết đến với tôi bằng cách nào? Chết vì bệnh? Vì tuổi già? vì tai nạn ?
- Sau khi chết, tôi sẽ đi về đâu? Đi về cõi vĩnh phúc hay nơi trầm luân đời đời?
Cái chết của mỗi người là một chuyến đi sau cùng, một chuyến đi quyết định và quan trọng, chuyến đi vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Nhất định nó phải xảy ra.
Một chuyến đi một vài tuần về thăm quê nhà, hoặc một chuyến đi nghỉ hè đôi ba bữa…Tôi đã phải xắp xếp chuẩn bị nhiều ngày, có khi nhiều tuần …. Nhưng tôi đã chuẩn bị được những gì cho chuyến ra đi vĩnh viễn và quan trọng này? Tôi có nỗ lực để xắp xếp chuẩn bị cho chuyến đi sau cùng và thật quan trọng này không?
* * * * *
“Nếu hạt lúa mì gieo vào lòng đất mà không thối đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình. Còn nếu nó chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác” (Ga 12, 24).
Lạy Chúa! Xin cho con chịu mất bản thân mình để được chính Chúa. Chịu mất điều tầm thường để được điều cao cả. Chịu mất trần gian tạm bợ này để được thiên đàng vĩnh cửu đời đời.
Xin cho cuộc sống của con hôm nay luôn mang đậm dấu ấn cầu nguyện sám hối và tin tưởng vào lòng thương xót Chúa,. Xin cho con biết “tránh tội lập công”, biết từ bỏ và sẵn sàng để “ra đi”, không bám dính vào cõi tạm của cuộc đời này. Xin cho con biết nỗ lực chuẩn bị cho chuyến ra đi tối quan trọng này, để con không bị rơi vào chốn trầm luân đời đời mà nhất định đi về cõi trường sinh vĩnh phúc Amen
Linh Xuân Thôn