NGÔI MỘ TRỐNG

Đầu tháng 3/2007, kênh truyền hình Discovery đã cho trình chiếu một phim tài liệu mang tựa đề “Ngôi Mộ Thất Lạc của Chúa Giêsu”.  Nội dung xoay quanh việc khám phá khảo cổ năm 1980 ở khu Talpiot, phía đông Giêrusalem.  Mười hộp đựng cốt đã đưọc khai quật, trong đó có một hộp khắc tên Yêsu (Yeshua) con ông Yôseph.  Phải chăng đoàn làm phim đã kiếm được bằng chứng khảo cổ về con người Yêsu thành Nazarét?  Phải chăng đây là chứng cớ làm lung lay niềm tin vào Đấng Phục Sinh?

Các chuyên gia khảo cổ Do thái đã không cho là như thế.  Vì chín phần trăm đàn ông Do thái ở thế kỷ thứ nhất mang tên Yêsu; mười bốn phần trăm mang tên Yôseph, đây không phải là lần đầu tiên, và cũng không phải là lần cuối cùng những hộp đựng cốt như thế này xuất hiện.  Ít ra là đã có hai hộp mang tên Yêshua con ông Yôseph được khai quật từ năm 1930.  Câu chuyện tìm được hài cốt của Chúa Giêsu chỉ là giả tưởng.

Các tôn giáo lớn trên thế giới đều rất trân trọng những thánh tích thuộc về vị giáo chủ của mình, như ngọc xá lợi (xương cốt) của Phật Thích Ca, hoặc những lọn tóc của giáo chủ Môhamét.  Điều lạ lùng là người Kitô chẳng có một vật kỷ niệm gì thuộc về Chúa Giêsu.  Người chẳng để lại cho chúng ta một điều gì ngoài “ngôi mộ trống” và chứng từ của những môn đệ đầu tiên rằng Người đã sống lại.

************************************

Mừng Chúa Phục Sinh, chúng ta tuyên xưng rằng: đằng sau câu chuyện “Ngôi Mộ Trống” là sự hiện diện đích thực của một “Đấng Phục Sinh”, của một quyền năng có sức mạnh biến cải những trái tim đang đau buồn thất vọng thành bừng sáng tin yêu, biến những con người yếu đuối nhát sợ nên mạnh mẽ tuyên xưng đức tin dù phải lấy cái chết mà “làm chứng” Thầy mình đã sống lại và đang sống.

Vâng, câu chuyện “Ngôi Mộ trống”, ”Đức Kitô phục sinh” mãi mãi, muôn đời, khắp nơi, là câu chuyện của niềm tin căn bản của Kitô giáo.  Bởi vì câu chuyện nầy, biến cố nầy lại không là một sự kiện đột xuất, tình cờ của lịch sử, nhưng là một công trình vĩ đại trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Và sự cứu độ là gì nếu không phải là đem lại cho chúng ta niềm hy vọng nơi một Thiên Chúa luôn trung tín với tình yêu của Người?

Niềm tin Phục Sinh căn bản là một niềm tin vào một Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi những ai tín thác vào Người.  Niềm tin Phục Sinh là xác tín rằng cuộc đời không phải chỉ đầy dẫy những thất bại khổ đau.  Chúa sống lại có nghiã rằng đêm đen dù có dài đằng đặc nhưng sẽ có một ngày mai tươi sáng.

Cuộc sống nào mà lại không có những nhọc nhằn và phiền muộn? Ai trong chúng ta mà lại chẳng có lần thất vọng? Mà lại chẳng có lần thấy mình khổ đau?

Đường thánh giá là đường để đi, không phải là nơi dừng lại.  Điểm hẹn phải là biến cố Phục Sinh… Chúng ta không thể ở mãi trong than khóc của thứ sáu tuần thánh, nhưng phải bước vào niềm vui của Chủ Nhật Phục Sinh.

Chúa đã Phục Sinh!  Nhưng sự kiện Chúa Sống Lại có ích gì cho chúng ta, nếu như chúng ta không cảm nghiệm được tin mừng Phục Sinh?  Nói một cách khác, liệu chúng ta đã sống, đã chuẩn bị tâm hồn cho Chúa Phục Sinh vào ngự trị?  Hay bóng tối vẫn còn đầy?  Và Thần Chết vẫn còn thống trị?

Như vậy, điều quan trọng là làm sao để chúng ta có thể sống tin mừng Phục Sinh một cách trọn vẹn.  Làm sao cho tin mừng này chi phối mọi nẻo đường phục vụ và sống. Làm sao cho sứ điệp Phục Sinh đó, niềm vui đó, sức sống đó lan toả, chi phối đời sống cộng đoàn cũng như cuộc sống mỗi người.  Làm sao để gương mặt, lời nói, cách ứng xử của chúng ta luôn phản ảnh niềm vui phục sinh. Để rồi chúng ta có thể xác tín như Đức cố Hồng Y  F.X.  Nguyễn Văn Thuận rằng: “Trong tự điển của Kitô hữu, không có từ buồn”.

Mỗi lần chúng ta tiếp tục yêu thương dù bị từ chối, mỗi lần thất bại mà vẫn cố gắng, mỗi lần tiếp tục hy vọng dù hy vọng đã tan vỡ, mỗi lần lau khô dòng lệ và khởi sự lại, là chúng ta  tham dự vào mầu nhiệm và quyền năng phục sinh.

Như thế tin mừng phục sinh là không có gì có thể hủy diệt chúng ta, dù đau khổ, tật nguyền, tội lỗi, hay sự chết. Vì Đức Kitô đã chinh phục tất cả thì chúng ta cũng sẽ chinh phục tất cả nếu chúng ta đặt trọn niềm tin vào Người. Chúng ta hãy hoan hỉ vui mừng trong niềm tin đó.

Antôn Bảo Lộc

************************************

Lạy Chúa Giêsu phục sinh
lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt,
xin hãy gọi tên chúng con
như Chúa đã gọi tên chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.

Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc,
xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài
như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.

Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi,
xin hãy đến và đứng giữa chúng con
như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.

Lúc chúng con cố chấp và xa cách anh em,
xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con
như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi.

Lúc chúng con vất vả suốt đêm mà không được gì,
xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn,
như Chúa đã nướng bánh và cá cho bảy môn đệ.

Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
xin tỏ mình ra
cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày,
để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến,
và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.

Trích Manna năm C

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *