NIỀM TIN TUYỆT VỜI

Vào ngày 01-10-1977, trên một sân vận động tại NewYork, trước 80 ngàn khán giả hâm mộ bóng đá, cầu thủ lừng danh Pélé đã ghi cho mình bàn thắng thứ 1,278. Sau đó anh đã tuyên bố giã từ đời cầu thủ chuyên nghiệp. Sau khi cởi áo gởi tặng giao lưu với khán giả, một phóng viên đã hỏi anh: “Pélé, anh đang là thần tượng của hàng triệu bạn trẻ, vậy trong cuộc đời của anh, anh có thần tượng nào không ?” Pélé chỉ vào cây thánh giá đang đeo trước ngực và trả lời: “Có chứ thần tượng của tôi là chính Đức Giêsu Kitô”.

***

Bạn thân mến! Câu nói trên đây diễn tả niềm tin tuyệt vời của Pelé vào Chúa Giêsu. Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay cũng nói lên niềm tin tuyệt vời của Simon và các bạn chài của ông.  Tin Mừng thuật lại rằng: Quang cảnh buổi sáng hôm đó thật rạng rỡ.  Nhưng cơn thất vọng chán nản đêm qua vẫn đè nặng tâm hồn Simon và các bạn chài  bên bờ hồ Ghen-nê-xa-rét.  Vất vả đánh bắt cả đêm nhưng không được một con cá lọt lưới. Trong nỗi thất vọng đó, Đức Giêsu đến với họ.  Ngài nói với  Simon:“Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.” (Lc.5:4). Nước sâu là chỗ nguy hiểm. Nước sâu là chỗ Phêrô gặp thất bại. Chúa Giêsu muốn Phêrô trở lại chỗ nước sâu để nhận thức rõ sự vô tài bất lực của bản thân. Chúa Giêsu muốn Phêrô nhìn rõ những thất bại để ông biết khiêm nhường.  Khiêm nhường là bài học đầu tiên Chúa Giêsu muốn gửi đến các môn đệ của Người.  Xuất thân là người thợ mộc, làm sao Đức Giêsu có kinh nghiệm trong nghề đánh cá bằng Simon?  Bởi vậy, Simon mới lên tiếng phản ứng: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả.”(Lc.5:5).

Trên bình diện tự nhiên, Simon không thể nghe lời một người không chuyên môn như thế.  Nhưng niềm tin tưởng vâng phục đã tạo nên sức mạnh khiến ông có thể vượt lên trên bình diện tự nhiên. Ông mạnh dạn lên tiếng:“Vâng lời Thầy, tôi đi thả lưới” (Lc.5:5).  Sự vâng phục của Simon đã được đáp trả :“họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.” (Lc.5:7).

Từ mẻ cá lạ lùng đó, Simon đã nhận thức được một khoảng cách vô cùng giữa siêu nhiên và tự nhiên, giữa Thiên Chúa và con người. Ông thưa với Chúa:“Lạy Thầy, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !” (Lc.5:8). Tội lỗi khiến ông nhìn nhận mình chỉ là hư vô trước Đấng Tạo Hóa. Đứng trước  mẻ cá lạ, tất cả “đều kinh ngạc” (Lc 5:9,10). Kinh ngạc khi nhận thấy sự khác biệt thật rõ rệt nơi hai thực tại kề cận bên nhau:  Một bên là Thiên Chúa chí thánh còn bên kia là con người tội lỗi. Và một bên là hiện hữu vô cùng sung mãn còn bên kia là vô cùng hữu hạn và hư vô.

Trước sự kinh ngạc đó, Đức Giêsu trấn an Simon Phêrô: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” (Lc.5:10).  Đừng sợ, vì khoảng cách vô cùng đó sẽ được lấp đầy bằng tình yêu vô biên của Thiên Chúa.  Đừng sợ, mặc dù tội lỗi và yếu đuối tràn đầy, nhưng Thiên Chúa vẫn cương quyết trao cho Phêrô sứ mệnh cao cả nhất.

Cảm phục trước quyền năng của Chúa,  Phêrô và các bạn chài đã can đảm “bỏ hết mọi sự mà theo Người”. Thật là một quyết định dứt khoát, một tấm gương sáng ngời cho ta noi theo .

***

Lạy Chúa! Khi xưa Ngài đã gọi ông Simon và các bạn chài của ông từ bỏ nghề đánh cá để trở thành những người “lưới người như lưới cá”.  Xin cho chúng con hôm nay biết lắng nghe tiếng Chúa mời gọi, biết noi gương Phêrô và các bạn chài xưa kia, biết can đảm bỏ hết mọi sự để lên đường bước đi theo Chúa. Amen.

Tổng hợp từ R. Veritas
(BĐ 1: Is 6, 1-2a, 3-8, BĐ2: 1 Cr 15, 1-11, PÂ: Lc 5, 1-11)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *