Các Kitô hữu thời sơ khai thật bối rối trước sự kiện Đức Giêsu lãnh nhận phép rửa của Gioan. Tại sao Ngài lại đến với Gioan như một môn đệ để chịu phép rửa của ông, nhằm bày tỏ lòng sám hối? Ngài có cần sám hối không nếu thật sự Ngài vô tội?
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay mời gọi chúng ta nhìn ngắm Đức Giêsu bên bờ sông Gio-đan. Ngài đứng chung hàng với người dân để chờ nhận phép rửa trong nước từ tay Gio-an. Ngài đứng trà trộn với những tội nhân để chờ đến phiên mình. Ngài chấp nhận dìm mình xuống cùng một dòng sông với người tội lỗi. Có ai trong đám đông nhận ra Ngài là Chiên Thiên Chúa, là Đấng xóa tội trần gian không? Nếu bạn và tôi cũng ở trong dòng người ấy; cũng đứng chung hàng với Ngài trong ngày hôm ấy, chúng ta có nhìn thấy Ngài không? Có nhận ra Ngài không ?
Đấng thánh thiện lại khiêm nhu đứng xếp hàng bên kẻ tội lỗi. Đấng xóa tội trần gian, lại hòa mình trong đoàn người tội lỗi. Đấng thanh sạch vô biên, lại chịu dìm mình trong dòng sông sám hối. Đấng sẽ làm phép Rửa trong Thánh Thần, nay lại xin được chịu phép rửa sám hối trong nước.
Chiêm ngắm Đấng Cứu Thế cúi mình chịu phép rửa, chúng ta hiểu được thế nào là tình yêu: Một tình yêu vui lòng tự hủy thân phận của mình, để cùng sống chết với người mình yêu, một tình yêu sẵn sàng chia sẻ trọn vẹn, một tình yêu chấp nhận cúi xuống để nâng người mình yêu trỗi dậy.
Nhìn Đấng Cứu Độ cúi mình chịu phép rửa, chúng ta hiểu được thế nào là đồng hành và liên đới. Đồng hành với người khác đòi ta phải đi chậm lại, đòi ta phải có chung một tâm tình, một lối suy nghĩ giống người khác. Liên đới với người khác đòi buộc ta phải nhỏ bé đi, phải khiêm hạ trong lối sống và cung cách cư xử.
Hôm nay Đức Giêsu đánh dấu cuộc đời công khai của Ngài bằng một hành vi khiêm hạ, dìm mình, mất hút… Bên bờ sông Gio-đan, Ngài chỉ là một kẻ vô danh bên cạnh một Gioan tăm tiếng. Ngài đã cúi xuống, dìm mình trong dòng sông, để nâng con người lên. Ngài tập làm người để hiểu được con người, để chia sẻ thân phận đói nghèo; khổ đau; bệnh hoạn của con người, để cảm nếm nỗi ray rứt khắc khoải của tội nhân, để thấu hiểu niềm khao khát đổi mới trong lòng người tội lỗi.
Sau khi chịu phép rửa, Đức Giêsu cầu nguyện với Thiên Chúa Cha. Ngài muốn gặp gỡ Cha trong tư cách là Con. Chính trong giây phút hiệp thông sâu đậm này mà Ngài cảm thấy được Thánh Thần tràn ngập, và tự thâm tâm, Ngài nghe rõ tiếng của Cha âu yếm gọi Ngài là Con: “Con là Con của Cha. Hôm nay, Cha đã sinh ra Con.” Từ hôm nay, Đức Giêsu hiểu rằng: Thời gian ẩn dật ở Nadarét đã kết thúc và giờ lên đường đã điểm. Lên đường để thực thi công trình Cứu Độ, lên đường để làm theo Thánh Ý Thiên Chúa Cha,
Hôm nay, Đức Giêsu đã trải qua một kinh nghiệm tuyệt vời bên bờ sông Gio-đan, nơi Ngài gắn bó với tội nhân, với dân tộc, đã trở thành nơi Ngài gắn bó với Chúa Cha trong Chúa Thánh Thần. Nơi Ngài đi xuống cũng là nơi Ngài bước lên. Nơi Ngài được sai đến cũng là nơi Ngài đang hiện diện.
Ngày nay, chúng ta đã chịu phép rửa của Đức Giêsu trong Thánh Thần, chúng ta cũng được mời gọi hiệp thông thân mật với Ba Ngôi chí thánh, chúng ta cũng được mời gọi lên đường để phục vụ anh chị em quanh ta, nhất là những anh chị em đang cần một tình yêu chia sẻ, nâng đỡ và trao ban trọn vẹn.
***
Lạy Chúa, trong đôi mắt Chúa con là tất cả… Xin ban cho con đôi mắt của Chúa, để con biết nhìn những người xung quanh con bằng cái nhìn của Chúa, biết đến với anh chị em của con bằng tấm lòng yêu thương, như Chúa đã yêu thương con. Amen
(Trích trong ‘Manna’)