NHIÊN LIỆU

Nó tự thấy rằng khi muốn cho chiếc xe gắn máy có thể chuyển bánh để đưa Nó đi đây đi đó thì phải cần có nhiên liệu.  Nhiên liệu đó có thể là xăng, cũng có thể là dầu, điện hay một nguồn năng lượng nào đó.  Nghĩ đến đây Nó bỗng thắc mắc với lòng mình, vậy nhiên liệu để hằng ngày Nó có thể sống và hoạt động là gì?  Liệu có phải là cơm là bánh hay không?

Nhu cầu ăn uống tuy là nhu cầu căn bản của con người, nhưng Nó nghĩ đó không phải là tất cả nhu cầu của cuộc sống con người.  Nếu chỉ sống dựa trên lương thực là cơm, là bánh, thì cuộc sống có nhàm chán hay không?  Vậy cái gì mới là nguồn nhiên liệu chính để nuôi sống con người – Nó tự hỏi như thế.  Và rồi, lại một lần nữa Nó đi tìm lời giải đáp trong Kinh Thánh.

zz

  1. Nó bắt gặp câu Kinh Thánh trong Tin Mừng Matthêu:

“Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh,
Nhưng còn nhờ mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4, 4).

Nó thiết nghĩ sống lời của Chúa là sống trọn vẹn tình yêu thương, giống như mẫu gương mà chính Chúa Giê-su đã sống, Ngài đã yêu thương đến cùng – yêu thương không khước từ cả cái chết.  Chính lúc yêu thương anh em, những người mà Nó đang sống cùng và sống với, thì Nó mới tìm ra ý nghĩa của đời mình.  Yêu thương mới chính là nguồn lương thực nuôi dưỡng cho trái tim Nó triển nở hơn.

  1. Đi thêm một đoạn, Nó cảm thấy ấm lòng hơn, yên tâm hơn với lời mời gọi của Chúa như đang tha thiết vẫy gọi Nó đến bên Ngài, để dìm mình vào trái tim Ngài mà kín múc ân sủng như lương thực nuôi dưỡng tinh thần Nó sau những ngày sống và làm việc mệt mỏi.

     Chúa mời Nó:“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề,
     hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.” (Mt 11, 28).

Trong cuộc sống hàng ngày của Nó cũng có khi nó mệt mỏi, nhọc nhằn, bất lực giống như một cỗ máy không thể khởi chạy vì không còn chút nhiên liệu nào nữa.  Những lúc ấy Nó muốn buông xuôi tất cả, theo kiểu nói của Đại thi hào Nguyễn Du: “Thử xem Con Tạo xoay vần đến đâu”.  Nếu như cỗ máy cần phải dừng ở một cây xăng-dầu để tiếp thêm nhiên liệu cho những chặng đường trước mắt.  Nó thiết nghĩ, trong cuộc lữ hành của đời mình, Nó cũng cần dừng lại để nép mình vào trong trái tim của Chúa Giê-su để nghỉ ngơi với Thiên Chúa của lòng Nó.  Để rồi, những giây phút đó Ngài sẽ tiếp thêm nhựa sống, tiếp thêm nhiên liệu cho những hành trình kế tiếp của đời Nó.  Nghĩ đến đây Nó thấy mình thật hạnh phúc khi Nó có Thiên Chúa – là nguồn ẩn sủng không bao giờ cạn của đời mình.

DomStone

…Vào một buổi nọ, khi vừa viếng Mình Thánh Chúa xong, bước ra đến ngoài cửa có người bạn hỏi Nó: “Vào đó thấy gì không?”
Nghe câu hỏi của người bạn, rồi Nó bỗng nghĩ như vậy đấy….                                            

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *