YÊU MẾN THẦY THÌ GIỮ ĐIỀU RĂN CỦA THẦY

Truyện cổ tích Ả Rập kể rằng: Có một người bán thịt nướng rất keo kiệt và khó tính, vì tính tình keo kiệt khó chịu của anh ta nên cửa hàng luôn bị ế ẩm, anh đã làm đủ mọi cách để câu khách nhưng chẳng ai đến tiệm của anh để mua.  Có một người ăn xin ngồi bên lề đường, thèm thuồng nhìn những miếng thịt nướng treo lủng lẳng, rồi ông móc trong bị ra một khúc bánh mì, lẳng lặng đem hơ nóng trên khói, hy vọng khói thịt sẽ ướp vào miếng bánh.  Sau đó, ông ngồi ăn miếng bánh một cách ngon lành.  Anh chàng bán thịt nhìn thấy, chạy ra túm lấy áo người ăn xin đòi tiền. Người ăn xin phân trần: “Tôi đâu có mua thịt của anh mà bắt tôi trả tiền, khói thịt đâu có phải là thịt”.  Anh bán thịt quát lên: “Khói thịt cũng thuộc về miếng thịt, ông phải trả tiền cho tôi”.  Hai người cãi nhau, không ai chịu ai và cuối cùng đã đưa nhau đến quan tòa nhờ xét xử. Vị quan toà truyền cho người ăn xin móc ra một đồng tiền cắc và ném xuống nền nhà phát ra tiếng kêu leng keng, ông nói với người bán thịt: “Đây là giải pháp công bằng nhất, người ăn xin hưởng khói thịt của anh, còn anh thì được đền bù bằng âm thanh leng keng phát ra từ đồng tiền của ông ta. Thế là công bằng nhé”.

* * * * *

Bạn thân mến! Nghe qua câu chuyện trên, có thể chúng ta sẽ cười chê thái độ thiếu tình yêu thương của người bán thịt.  Thế nhưng rất nhiều lúc trong cuộc sống chúng ta đã cư xử với tha nhân như thế.

Trong bài Tin Mừng Chúa nhật  hôm nay Chúa Giêsu cũng mời gọi mỗi người chúng ta tuân giữ giới luật yêu thương là đầu mối của các giới răn mà Ngài đã truyền dạy: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy” (Ga.14:15).

Người Kitô có nhiều cách để biểu lộ lòng yêu mến của mình đối với Thiên Chúa, nhưng cụ thể nhất là giữ các điều răn Chúa dạy, đặc biệt là điều răn quan trọng nhất là “Mến Chúa Yêu Người”.  Muốn biết chúng ta yêu mến Thiên Chúa ra sao thì chỉ cần xét xem chúng ta đã yêu người ra sao. Và tình yêu đó phải được thể hiện bằng những việc làm, những hành động cụ thể.  Vì tình thương không chia sẻ là tình thương không có thật. Trước những nhu cầu bức thiết của người anh em, nhiều người đã tránh né, chạy trốn bằng những câu trả lời biện minh cho hành động của mình: “Chừng nào tôi đủ ăn, đủ mặc tôi sẽ cho”, hay “Để lúc khác, bây giờ tôi không có thời giờ”. Và cái lúc khác sẽ không bao giờ đến,  cái đủ ăn đủ mặc đã không bao giờ xảy ra… vì người ta có trăm ngàn lý do để biện minh cho thái độ thiếu lòng thông cảm, thiếu tình yêu thương của mình.

Trong bài Tin Mừng Chúa nhật  hôm nay, chúng ta cũng được nghe Chúa Giêsu hứa với các môn đệ xưa kia và với mỗi người chúng ta hôm nay là Ngài không để chúng ta mồ côi vì “Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Ðấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi.” (Ga.14:16).  Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Thiên Chúa, Ngài là Thần Khí, là nguồn ơn sức mạnh và là người hướng dẫn, dạy dỗ chúng ta mọi điều.

Ở đâu có Thần Khí là ở đó bừng lên niềm vui. Thần khí là mùa xuân làm cho vạn vật bừng dậy màu xanh sự sống, Thần Khí làm cho mọi tâm hồn tràn đầy sức sống mới: Như Gio-an Tẩy Giả “nhảy mừng trong lòng mẹ“, như Đức Ma-ri-a hát lên bài ca Magnificat.  Như các Mục đồng hớn hở đi Bê-lem. Như các Tông Đồ trở nên những con người mới đầy sốt mến và can trường . Như các Thánh Tử Đạo hiên ngang tiến ra pháp trường.

* * * * *

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh!  xin ban cho con sự sống của Chúa, sự sống làm đời con mãi mãi xanh tươi.
Xin ban cho con bình an của Chúa, bình an làm con vững tâm giữa sóng gió cuộc đời.
Xin ban cho con niềm vui của Chúa, niềm vui làm khuôn mặt con luôn tươi tắn rạng rỡ
Xin ban cho con hy vọng của Chúa, hy vọng làm con lại hăng hái lên đường.
Xin ban cho con Thánh Thần của Chúa, Thánh Thần mỗi ngày làm mới lại đời con. Amen

(Trích từ  R. Veritas)