Năm 1904, Hàn lâm viện Hoàng gia Anh đã tổ chức một cuộc triển lãm tranh, trong đó có trưng bày một bức họa tựa đề: “Người bị khinh chê chối bỏ”. Bức hoạ vẽ Chúa Giêsu đứng trước nhà thờ chính tòa Thánh Phaolô, trong một khu phố ở trung tâm thành phố Luân đôn. Đây là khu đông đúc dân cư nhưng không một ai để ý tới Ngài. Một người đàn ông vừa đi vừa đọc báo, suýt đâm thẳng vào Chúa. Một khoa học gia bận bịu với những ống nghiệm, không nhìn lên Chúa. Một chức sắc trong hàng giáo phẩm hiên ngang ngẩng đầu tiến bước, nhưng không thấy Chúa. Một nhà thần học đang hăng say thuyết giảng về Đức Kitô mà không nhìn thấy Ngài. Duy nhất chỉ có một nữ tu nhìn thấy Chúa, nhưng vẫn dửng dưng bước đi trên con đường của mình.
Ông William Barclay, một học giả Kinh Thánh nổi tiếng trong thành phố Luôn Đôn đã bình luận về bức họa như sau: “ Hoàn cảnh này cũng thường xảy ra trong cuộc sống hôm nay. Nếu Đức Giêsu tái xuất hiện, có lẽ cũng chả ai chú ý tới Ngài. Người ta còn bận tâm về đủ thứ chuyện cao siêu hơn là việc lưu tâm tới Chúa, chẳng ai thắc mắc “Đức Giêsu là ai ?”
***
Bạn thân mến ! Bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay cũng nhắc đến câu hỏi: ”Đức Giêsu là ai? “. Phúc âm tường thuật về việc Chúa Giêsu và các môn đệ cùng đi tới các làng xã vùng . Dọc đường Ngài đã gây ý thức cho các ông về người Thầy của họ bằng câu hỏi vô thưởng vô phạt: ”Người ta bảo thầy là ai?“. Sau đó Ngài đặt vấn đề cho các ông, bắt các ông phải trả lời câu hỏi quan trọng hơn: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”
Đức Giêsu đặt câu hỏi trên cho các môn đệ khi các ông còn đang ở với Ngài, đã thấy việc Ngài làm, đã nghe lời Ngài giảng dạy.
Hôm nay Đức Giêsu cũng đặt câu hỏi này cho tôi và bạn: “Con bảo Thầy là ai?” Ngài nhắm thẳng vào mỗi người trong chúng ta, đòi ta phải trả lời. Và câu trả lời của ta không phải là câu trả lời máy móc, không phải là cái biết lý thuyết trong sách vở, nhưng là cái biết thân tình của người môn đệ, phải bắt nguồn từ một kinh nghiệm gặp gỡ và quen biết Đức Giêsu. Nếu không thì chẳng lẽ ta lại đi theo một người mà mình không quen biết và tin tưởng sao ?
Hôm nay chúng ta dễ dàng trả lời như Phêrô: “Thầy là Đức Kitô“, và hơn Phêrô: “Thầy là Ngôi Lời nhập thể, là Con Thiên Chúa“. Nhưng vấn đề không phải chỉ là trả lời đúng câu hỏi mà còn là sống tận căn thân phận của Thầy.
Ngay sau khi loan báo con đường khổ nạn mình sắp đi, Thầy Giêsu loan báo con đường dành cho người môn đệ. Môn đệ chỉ có một con đường duy nhất, đó là con đường Thập Giá của Thầy mình đã đi qua.
Thầy đã sống phận con người với tất cả bấp bênh tăm tối, đã phải chịu đau khổ, chịu hành hạ và sỉ nhục, chịu vác thập giá và chịu chết. Tôi có dám sống phận con người của tôi trong niềm vui không? Tôi có dám từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ngài không ?
Thầy đã chịu chết vì làm chứng cho sự thật, tôi có dám hiến mạng sống của tôi vì Thầy và vì Tin Mừng không?
Thầy đã vượt qua đau khổ để vào vinh quang bất diệt, tôi có dám chọn con đường khiêm hạ và nghèo khó không?
Ngài thật là một mầu nhiệm khôn dò và phong phú. Ta chỉ mon men đến gần, nhưng không sao múc cạn được mầu nhiệm ấy. Phải thanh lọc những hình ảnh ta vốn có về Ngài.
***
Lạy Chúa Giêsu! Cuộc đời này có biết bao cạm bẫy mời mọc mà con thì lại yếu đuối mong manh. Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc. Xin đồng hành với con, để con không cô đơn. Xin cho con biết từ bỏ mình, vác thập giá mình mà bước đi theo Chúa đến cùng. Amen.
(Tổng Hợp từ R. Veritas)