TÌNH YÊU CỦA THIÊN CHÚA BA NGÔI DÀNH CHO MẸ QUA SỰ KIỆN MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI


Trong các ân sủng lớn lao mà Mẹ được Thiên Chúa ban như ân sủng làm Mẹ Thiên Chúa, ân sủng Vô Nhiễm Nguyên Tội v.v…, thì ân sủng được về trời cả hồn lẫn xác phải kể là một ân sủng hết sức đặc biệt mà Thiên Chúa dành cho Mẹ.  Đặc biệt ở chỗ: Mẹ là thụ tạo duy nhất được Chúa cho về trời cả hồn lẫn xác.  Ở đây, xin nhấn mạnh là: Chúa đã cho Mẹ lên trời, vì Mẹ không thể tự mình lên trời được (như một số người lầm tưởng), chính Thiên Chúa Toàn Năng đã cất nhắc Mẹ lên vì Mẹ là người hoàn toàn xứng đáng; khác với Chúa Giêsu, Ngài là con người thật, nhưng cũng là Thiên Chúa thật, nên tự thân Ngài có thể lên trời cách dễ dàng.

Mẹ đã được Ba Ngôi Thiên Chúa yêu thương vô cùng.  Mỗi ngôi vị đều dành cho Mẹ một tình yêu hết sức tuyệt vời, mà ở đây chúng ta chỉ xét đến sự thể hiện tình yêu đó qua sự kiện Mẹ được về trời cả hồn lẫn xác.

Tại sao Chúa Cha đã thương cho Mẹ hồn xác về trời?  Thưa, bởi vì chính người tỳ nữ Maria của Cha đã rất đẹp lòng Cha khi nói lên lời “xin vâng” với Cha để thánh ý của Ngài được thể hiện “dưới đất cũng như trên trời.”  Ngoài ra, nhờ sự tin tưởng tuyệt đối của Mẹ vào quyền năng của Thiên Chúa nên Mẹ đã được Chúa Cha trao vào lòng Mẹ người Con yêu quý duy nhất của Ngài.  Chính vì thế, Chúa Cha đã không nỡ để cho thân xác vẹn tuyền của Mẹ, người đã được Chúa Cha chọn để sinh ra chính Con Một của Ngài nơi trần thế, phải hư nát trong mồ.  Maria là người không thể chịu chung số phận với những xác phàm khác được, vì chính thân xác này đã cưu mang Con Một của Cha, cũng là Ngôi Hai trong Ba Ngôi Thiên Chúa.

Còn lý do vì sao Chúa Giêsu, Thiên Chúa Ngôi Hai, lại đưa Mẹ về trời cả hồn và xác thì quả không có gì là khó hiểu.  Cả một đời Mẹ cưu mang, thương yêu và chăm sóc cho Chúa Giêsu, nên không lẽ Ngài lại để cho thân xác của Mẹ Ngài tan thành bụi đất, trong khi Ngài là Thiên Chúa quyền năng và lại hết lòng hiếu thảo yêu thương Mẹ.  Không những thế, Mẹ là người thấu hiểu và thông cảm được hết những đau khổ mà Chúa phải chịu trong cuộc tử nạn của Ngài, Mẹ đã hiệp thông và chia sẻ với con của Mẹ từng giây từng phút trên con đường tiến lên Núi Sọ.  Vì vậy, Mẹ xứng đáng được chia phúc vinh hiển bên Chúa Kitô Phục Sinh, xứng đáng được Chúa Giêsu dành cho ân sủng đặc biệt này: ân sủng hồn xác lên trời.

Nhờ vào quyền năng của Chúa Thánh Thần, và đồng thời cũng nhờ vào sự cộng tác (thể hiện ở sự vâng phục Thiên Chúa) của Mẹ, Chúa Giêsu trở nên con người bằng xương bằng thịt giữa chúng ta.  Ngài đã chịu chết trên cây thập tự, làm giá cứu chuộc cho chúng ta, làm hy lễ đền thay cho toàn thể nhân loại.  Thiên Chúa không thể không rước hồn xác Mẹ về trời, bởi lẽ chính thân xác Mẹ đã sinh ra Con Một Thiên Chúa, nên không thể bị sự giới hạn của thời gian và không gian sao.  Vì nếu bị sự giới hạn này quả không xứng với Ngài là Đấng vượt trên thời gian và không gian, Thiên Chúa vô thủy vô chung đầy uy quyền.

MẸ LÀ NGƯỜI XỨNG ĐÁNG LÃNH NHẬN ÂN SỦNG HỒN XÁC VỀ TRỜI.

Đối với Chúa Cha, Mẹ là một người con rất đẹp lòng Ngài.  Sự vâng phục và trung tín của Mẹ đã chiếm được sự ưu ái của Chúa Cha.  Suốt một đời sống xin vâng và trung thành với lời xin vâng ấy, cô “nữ tỳ Maria của Thiên Chúa” xứng đáng được Ngài ban cho phần thưởng trọng hậu.

Đối với Chúa Con, Mẹ là một người Mẹ đầy tình mẫu tử.  Mẹ đã cưu mang chính Thiên Chúa Ngôi Hai trong lòng mình, đã nuôi dưỡng, chăm sóc, dạy dỗ trong suốt hơn 30 năm, để rồi đến một ngày lại xót xa thấy con mình chịu chết tủi nhục trên thập giá.  Tình yêu của Mẹ dành cho Chúa Giêsu, cùng với những nỗi vất vả lo toan và đau khổ của Mẹ, chẳng lẽ lại không xứng đáng được Ngài dành cho Mẹ phúc ân vinh hiển lên trời hồn xác với Ngài?

Đối với Chúa Thánh Thần, Mẹ thật đúng là một hiền thê.  Mẹ đã kết hiệp mật thiết với Chúa Thánh Thần để thực hiện hoàn hảo thánh ý của Thiên Chúa trong chương trình cứu độ của Ngài.  Mẹ đã dâng hiến cả hồn xác, cả cuộc đời Mẹ cho Thiên Chúa.  Mẹ đã hoàn toàn tin tưởng và phó thác vào quyền năng của Chúa Thánh Thần.  Vì thế, không có ai xứng đáng hơn Mẹ để được Chúa Thánh Thần thương yêu và đón về trời cả hồn và xác.

Để kết thúc bài viết này, tôi muốn mời độc giả cùng với tôi dành vài phút suy niệm mầu nhiệm thứ 4 Năm Sự Mừng để kính dâng lên Mẹ diễm phúc của chúng ta:

Lạy Mẹ Maria, Mẹ đầy ân sủng.  Thiên Chúa đã không để cho thân xác vẹn tuyền của Mẹ phải biến thành tro bụi, Ngài đã ban cho Mẹ một ơn phúc vô cùng tuyệt diệu, một ân sủng lớn lao mà chỉ mình Mẹ xứng đáng trong muôn loài thọ tạo, là được về trời cả hồn lẫn xác.  Chúng con trân trọng từng lời kinh Kính Mừng trong mầu nhiệm này để tiến dâng lên Mẹ.  Xin Mẹ, là Mẹ Chúa Giêsu và là Mẹ chúng con, cầu cho chúng con là những kẻ có tội.  Xin Mẹ giúp chúng con sống xa đàng tội lỗi, luôn biết sống noi gương Mẹ, để vào giây phút lâm chung cuối cuộc đời, chúng con được an nghỉ trong bàn tay dịu hiền của Mẹ.  Amen.

Nữ Vương hồn xác lên trời, cầu cho chúng con.

Don Bosco Trần Đức Quý