Cuộc nói chuyện giữa một người tân tòng và một người bạn không có niềm tin như sau:
– Vậy là bạn đã theo đạo Chúa?
– Đúng thế.
– Như vậy bạn phải biết nhiều về Ngài. Bạn hãy nói cho tôi biết: Chúa đã sinh ra ở trong nước nào?
– Tôi không biết.
– Chúa đã chết lúc bao nhiêu tuổi?
– Tôi không hay.
– Chúa đã giảng bao nhiêu bài?
– Tôi không rõ.
– Thì ra sự hiểu biết của bạn quá ít ỏi đối với một người tự nhận mình theo đạo Chúa!
– Đúng thế. Tôi hổ thẹn vì biết Chúa quá ít. Tuy nhiên, tôi biết và tin ở những điểm nầy: Cách đây ba năm, tôi luôn say sưa chè chén. Nợ nần lút đầu lút cổ. Gia đình vỡ lở tan hoang. Vợ con tôi kinh hãi khi tôi về nhà mỗi ngày trong bơ phờ say sưa. Ngày nay tôi không còn rượu chè say sưa nữa, gia đình đầm ấm yên vui, chúng tôi không còn lâm cảnh nợ nần túng thiếu… Tất cả những điều đó, chính Chúa đã làm cho tôi. Đấy là điều tôi biết và tin nhiều về Ngài!
* * * * *
“Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, anh em có thể ra lệnh cho cây dâu bật rễ lên, xuống biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em.” (Lc.17: 6)
Bạn thân mến, cây dâu là một loại cây tương đối lớn ở miền đất Do Thái, nó có bộ rễ rất to và khỏe. Còn hạt cải là thứ hạt nhỏ xíu như đầu kim. Trong bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, Ðức Giêsu dùng một hình ảnh rất sinh động để nói lên sức mạnh của lòng tin: Ðể làm bật rễ một cây dâu thật to, chỉ cần một chút đức tin bé nhỏ, nhưng phải là một đức tin vững vàng và mạnh mẽ. “Tin” thực sự có nghĩa là được biến đổi bởi điều mình tin.
Trong cuộc sống, có nhiều thứ rễ đã bám chặt trong đời tôi: Những “tham xân xi”, những khuynh hướng xấu, lòng ích kỷ, lối nhìn và cách suy nghĩ, lối đánh giá và hay kết án tha nhân, lối sống đạo theo thói quen, hình thức… đó là những cái rễ to lớn chằng chịt khiến tôi khó gỡ ra để ném tất cả xuống lòng biển. Chỉ có niềm tin tuy đơn sơ nhưng kiên vững vào quyền năng của Thiên Chúa, tôi mới có thể gỡ mình khỏi những ràng buộc, mới làm được những điều tưởng như không sao làm nổi.
“Lạy Thầy! Xin thêm lòng tin cho chúng con” (Lc.17:5). Đó là lời nài xin của các tông đồ ngày xưa trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay. Lời nài xin đó cũng là của mỗi người chúng ta ngày nay. Tin là nghe theo lời Chúa, như Phêrô ngày xưa, ông bước ra khỏi thuyền để đi trên mặt nước sóng gió, ông tin mặt nước sẽ cứng như đá để ông có thể bước đi đến với Thầy mình. Tin như thế là dấn thân, là buông mình trọn vẹn, là vượt thắng được nỗi sợ hãi và lý luận tự nhiên. Tin là thái độ can đảm của người trưởng thành, chứ không phải là thái độ dựa dẫm của người ấu trĩ. Người có lòng tin thì làm được những việc lớn lao, vì người đó đón lấy sức mạnh của Chúa và để cho sức mạnh ấy tự do hoạt động nơi mình.
Thánh Augustinô đã nói : “Đức tin là tin những gì chúng ta không thấy và phần thưởng của đức tin là thấy những gì chúng ta tin“.
* * * * *
Lạy Chúa, niềm tin của chúng con đã có lúc chao đảo vì những khó khăn của cuộc sống. Xin soi sáng và hướng dẫn chúng con trong những lúc chúng con phải đi qua những tăm tối của niềm tin. Xin gia tăng niềm tin cho chúng con, hâm nóng niềm tin của chúng con để chúng con luôn nhận ra Chúa trong cuộc sống, nhận ra muôn ơn lành Chúa đã trao ban cho chúng con. Xin cho chúng con biết đáp trả một cách quảng đại bằng những cố gắng sống cho đến cùng niềm tin của chúng con. Amen
R. Veritas