GIÀU NGHÈO

Con người sinh ra trên đời, ai cũng muốn có đời sống sung túc, phú quý, giàu sang.  Ít có người muốn chấp nhận đời sống khó nghèo “thiếu trước hụt sau”. Giàu có do bàn tay lao động làm ra, nhưng biết nghĩ tới người nghèo, biết chia sẻ với người cơ bần cùng cực cũng là sự giàu có được Thiên Chúa chúc phúc và khuyến khích. Lời Chúa trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay dẫn đưa ta về chủ đề căn bản này: “Hãy sử dụng của cải Chúa trao ban ở đời này để nảy sinh hạnh phúc vĩnh cửu ở đời sau”.

***

zzBạn thân mến!  Dụ ngôn Người Phú hộ và La-da-rô trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay diễn tả một bức tranh tương phản:  Hai con người với 2 cuộc sống hoàn toàn khác nhau.  Người phú hộ dư ăn dư mặc, La-da-rô nghèo khổ, bệnh tật đói lả. Người phú hộ mặc toàn lụa là gấm vóc, La-da-rô rách nát tả tơi.  Người phú hộ nhà cao cửa rộng, ngày ngày yến tiệc linh đình, La-da-rô mụn nhọt đầy mình, lây lất đói khổ trước cổng nhà Phú hộ, thèm ăn những thứ rớt xuống từ bàn ăn nhưng chẳng có, chỉ có mấy con chó đến liếm ghẻ chóc.

Họ thật gần nhau trong không gian khoảng cách, chỉ cách xa nhau có một cánh cổng vẫn thường khép kín, nhưng lại thật xa nhau trong nhân cách, trong tình người. Người phú hộ giàu có nhưng lại nghèo tình thương, La-da-rô đã nghèo khổ lại không được ai xót thương.

Người phú hộ bị phạt, không phải vì ông đã bóc lột hay hà hiếp người khác, nhưng vì lòng ông khép kín và ra chai cứng, ông dửng dưng không chạnh lòng thương trước sự lầm than đói khổ của người khác.  Ông bị phạt không phải vì ông đã nhận nhiều, nhưng vì ông đã không chia sẻ những gì mình nhận.

Giàu có không phải là tội.  Của cải tiền bạc tự nó không xấu. Có biết bao người giàu có nhưng tốt lành như Dakêu, Nicôđêmô, Giuse Arimathia.  Nhưng giàu sang có thể dẫn đến những cám dỗ nguy hiểm khác, như tích trữ, tham lam, hà tiện, khép kín, tự kiêu tự mãn, hưởng thụ…

Ta có thể nghèo của cải, nhưng giàu về các mặt khác, như giàu kiến thức chuyên môn, giàu sức khỏe, giàu tình bạn tình yêu, giàu niềm vui hạnh phúc, và nhất là giàu hồng ơn Thiên Chúa.

Ước gì ta biết tập nhìn xuống để thấy bao người đang chịu cảnh thiếu thốn khổ đau. Biết chia sẻ cho nhau, vì chia sẻ là lấp đầy vực thẳm, nâng người khác lên bằng mình.

Ước gì Lời Chúa thay đổi đời ta, để ta nhìn thấy trách nhiệm của mình trước những Ladarô đang nằm nơi cửa nhà, nơi xóm làng khu phố… Chỉ cần bớt chút dư thừa, bớt chút xa xỉ, ta có thể giúp người khác no nê hạnh phúc.

***

Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng: Tấm bánh con để dành thuộc về người đói nghèo, chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi, tiền bạc con cất giấu thuộc về người thiếu thốn.

Lạy Cha, có bao điều con cất giữ mà chẳng bao giờ cần dùng, có bao điều con lãng phí bên cạnh những người nghèo túng quẫn, có bao điều con hưởng lợi dựa trên nỗi đau của người khác, và có bao điều con định mua sắm dù chẳng có nhu cầu.

Xin nhắc nhở con về nguồn gốc của sự bất công. Nó chẳng ở đâu xa, nó nằm ngay nơi sự khép kín của lòng con. Con có trách nhiệm về cảnh đói nghèo trong xã hội hôm nay. Cha để cho sự chênh lệch và thiếu hụt xảy ra, vì Cha mời gọi con biết chia sẻ cho nhau.

Lạy Cha, xin mở mắt con để con nhìn thấy Cha trong những anh em sống chung quanh con.  Xin mở tai con để con nghe được tiếng họ đang than van đau khổ. Xin mở trái tim con để con biết chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn cũng như những thiếu thốn khổ đau của họ. Amen

Tổng hợp từ R. Veritas
(BĐ1:Amos 6:1,4-7 – BĐ2: 1Timothy 6:11-16 – PÂ: Lc.16:19-31)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *