MẸ MARIA VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI

Từ những thế kỷ đầu tiên, đặc biệt là tại Cộng Đồng Ê-phê-sô vào năm 431, Giáo Hội đã bày tỏ và lưu truyền niềm tin cao cả về Đức Mẹ, Mẹ của Chúa Giêsu là đấng không vương tội tổ tông.

Và Giáo Hội đã phải chờ đợi suốt một thời gian lâu dài để chứng nghiệm “những mầu nhiệm ân sủng” về Đức Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa. Thánh Irênê đã cảm nhận rằng Đức Mẹ Maria là Vô Nhiễm nguyên tội và tuyên dương Mẹ là bà Eva mới.  Nhưng phải chờ mãi đến thế kỷ XV Giáo Hội mới bắt đầu công bố: “ Thiên Chúa đã sửa soạn cho Con Thiên Chúa một cung lòng xứng đáng cho Ngài và làm cho Mẹ Người là một người Trinh nữ Vô Nhiễm Nguyên Tội.  Với mục đích đó, Thiên Chúa đã gìn giữ Đức Mẹ tinh tuyền khỏi mọi tội lỗi, nhờ vào ân sủng đặc biệt được hưởng trước sự thương khó, sự chết và sự sống lại của Chúa Giêsu Kitô.”

Nhưng đúng vào năm 1854, Đức Giáo Hoàng Pius IX mới công bố thành tín điều: “Đức Mẹ là Vô Nhiễm Nguyên Tội”.  Bốn năm sau vào năm 1858, tín điều này được chứng minh trên toàn thế giới một cách bất ngờ, khi một em bé gái 14 tuổi tên là Bernadette Soubirous không biết đọc biết viết được Đức Mẹ hiện ra tại hang đá Massabielle ở Lộ Đức đã nói với em: “Ta là Đấng Vô Nhiễm Nguyện Tội” (Que soy era Imacula Conception)

Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ Maria không chỉ là được bảo toàn khỏi sự xấu, vết nhơ của tội tổ tông và mọi thứ tội lỗi khác, mà còn là sự viên mãn của ân sủng.  Ân sủng đó không phải là Đức Mẹ được đón nhận một cách thụ động mà chính là một công trình thâu nhận được bằng một đời sống đức tin anh hùng.

Mẹ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội là đấng hoàn toàn phó thác tin cậy vào Lời Thiên Chúa, đón nhận một trọng trách nặng nề và một sứ mệnh cao cả là làm Mẹ của Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Chuộc nhân loại.

Mẹ Maria chính là người nữ đã thốt lên lời “Xin Vâng” với Thiên Chúa của Mẹ và tuyệt đối trung thành: hoàn toàn liên kết mật thiết với Chúa Con vô điều kiện… dù khi bà con thân thuộc ở Nazaret cho là điên rồ và ruồng bỏ và cho đến khi Chúa Giêsu trút hơi thở cuối cùng trên thánh gía trên đồi Can-vê: “Bà đã đứng cạnh thánh gía của Chúa Giêsu”

Phó Tế J.B. Huỳnh Mai Trác

***************

Nơi ngưỡng cửa những buổi chiều
Lạy mẹ, con đến bên Mẹ với con tim đầy phiền muộn
Mẹ đã thấy điều làm con đau khổ trên đường con đi
Mẹ ơi, con biết rõ đôi tay mẹ đã ứ đầy
Những bó hoa của khổ đau mà mọi người đến để dâng lên Mẹ hiền.
Nơi ngưỡng cửa của những buổi chiều, Mẹ thật để ý,
Vì đó là giờ mà tâm hồn con luôn quay về với Mẹ.
Mẹ ơi, những lời nói của con thật nặng nề.
Lời nguyện cầu của con còn nhút nhát.
Ðể nói chuyện với Chúa của con, con cần đến tiếng nói của Mẹ hiền.
Ngôi sao luôn tỏa sáng trong đêm tối của những nghi nan nơi con,
Mẹ hướng cái nhìn của con về bình minh của tình yêu mến .
Mẹ ơi, khi con do dự trước những giao điểm đường đời,
Con lập lại tên Mẹ và con lại luôn luôn bước tới.
Cho tới giờ được chúc phúc, giờ được nhìn ngắm dung nhan Mẹ,
Con sẽ không còn nghĩ tới những đá cản trên đường!
Mẹ ơi, khi con đợi chờ kết thúc của cuộc lữ hành,
Con sẽ đi về nhà Cha khi cầm tay Mẹ hiền….

Jeannine Perrier

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *