TÌM….

Mỗi lần nói đến Nước Trời người ta nghĩ ngay đến ở một nơi, một chỗ, một góc nào đó trên bầu trời xa tít mênh mông.  Nơi đó, đầy hoan lạc, đầy sung sướng, đầy thỏa thuê…

Nước Trời không phải là chuyện mua bán kinh doanh đổi chác “mua viên ngọc ấy”.  Nước trời không phải là gian tham lừa lọc “gặp được thì liền chôn giấu lại”.  Nước Trời cũng không phải là chuyện sợ hãi kinh khiếp “chiếc lưới thả xuống”.  Bài Tin Mừng muốn nói lên tâm trạng vui mừng hân hoan của người gặp kho báu, của người thương gia, của ông thuyền chài….

Nước Trời tìm kiếm ở đâu?  Có phải chậy bôn ba tìm kiếm lùng sục hết chỗ này đến chỗ kia, lang thang thơ thẩn hết cửa hàng này sang cửa hàng nọ mãi không mua được thứ mình cần dùng?  Nước Trời có phải bán hết mọi của cải đồ vật trong nhà để đi ra hè phố, công viên ngủ nhờ, rình chờ ai bán thì mua?  Nước Trời có phải thơ thẩn vào các cửa hiệu bán tranh ảnh tượng chọn lấy một khuôn mẫu nào mà mình ưng ý nhất về trưng trên bệ cho mọi người cùng chiêm ngưỡng sít soa?  Nước Trời có phải đi dự các lễ nghi sầm uất đình đám ồn ào đông đúc tấp nập tưng bừng hoa nến?  Nước Trời có phải là đi vào các thư viện miệt mài tìm kiếm trong những pho sách cổ điển, hiện đại để đào bới nhiều ý tưởng thật hay, nhiều tâm tình cảm sốt?  Nước Trời có phải gồng mình lên giữ nề nếp khắt khe, ăn chay hãm mình phạt xác kiêng khem đến phát bệnh ra?

***************

Không phải thế đâu !

Nước Trời, một tình thương yêu âu yếm, một niềm vui hạnh phúc tuyệt vời ở ngay trong lòng, ngay trong mạch máu con tim mỗi người.  Một Tình Yêu đi bước trước không đòi một điều kiện nào. Vậy thì tại sao ta phải lo tìm kiếm?  Tìm kiếm Nước Trời, không phải bôn ba xa gần mà hãy ở yên tại chỗ; không phải bán hết của cải mà hãy cứ giữ lấy; không cần thiết phải đến những nơi ồn ào đình đám, đến cửa hiệu trưng bày tranh ảnh tượng, đến thư viện mở những pho sách dày cộm….  Tìm kiếm là nỗi lòng khao khát khôn nguôi, là đáp lại của lời mời gọi, là sự chọn lựa khôn ngoan.  Khao khát để được gặp gỡ, khao khát để được sống tương quan, khao khát để khám phá ra một tình thương yêu âu yếm đã có sẵn, khao khát để xác tín được một hạnh phúc niềm vui có một không hai.

Ai đã cảm nghiệm được “ân ban” sống với Chúa mọi nơi mọi lúc, sự kết hiệp sâu xa mật thiết với Chúa trong từng hơi thở thì người đó đã cảm nếm phần nào Nước Trời ngay từ hôm nay, sự sống đời đời bắt đầu từ lúc này (“Và cho chúng con được nếm trước những ân huệ Cha sẽ ban cho chúng con ở đời sau” Lời tiền tụng các thánh Trinh Nữ và các thánh Tu Sĩ).  Trong Thánh Lễ mỗi ngày, mỗi người được đụng chạm tới Đấng giới thiệu Nước Trời và như thế cũng là được đụng chạm tới Nước Trời hằng ngày.  Thế nhưng mỗi người có cảm nhận được niềm vui hạnh phúc Nước Trời như trong dụ ngôn Tin Mừng (vị thương gia, người cày ruộng, ông thuyền chài) không?  Hay vẫn còn mơ mộng niềm vui hạnh phúc ở một cõi xa xăm nào đó?  Ở ngoài tầm tay?

Vị thương gia tìm được viên ngọc quý, người cầy ruộng gặp được kho báu…  lúc đó họ bán hết tất cả những gì mình có.  Và cũng như thế, nếu chúng ta cảm nếm được Nước Trời, một tình thương yêu âu yếm, niềm vui hạnh phúc vỡ bờ… lúc này mới nói đến được sự từ bỏ của cải danh vọng địa vị với những ham hố trần gian.  Bởi bao lâu con người chưa cảm nếm thì họ còn đi tìm những niềm vui hạnh phúc nho nhỏ trần gian cung cấp cho…

Đức Kitô xuất hiện, Người giới thiệu Nước Trời với một Thân Thể bầm dập đẫm máu và chết tủi nhục, thế thì có gì hấp dẫn đâu?  Vâng, đến với Thập Giá để sống Nước Trời, bởi nơi dáng vẻ hình hài bên ngoài thô ráp sần sùi đó thì bên trong vẫn ẩn chứa sự dịu ngọt nồng nàn, sức sống mãnh liệt.  Cuộc sống của người khao khát Nước Trời không thể tránh những thử thách sóng gió chao đảo chênh vênh nhưng nếu cứ biết kiên trì trung thành bám chắc vào Tình Yêu thì người đó vẫn luôn đứng vững trong mọi tình huống.

Nước Trời, trong đó Thiên Chúa và những người con thân cận luôn luôn ở ngã ba, ngã tư đường để kêu gào cách thống thiết sự sám hối, hoán cải, quay trở về… bao lâu còn có thể.  Hôm nay lúc này ở đây thời gian cơ hội còn cho phép, đừng chần chừ, ái ngại, so đo tính mà hãy liều lĩnh vùng dậy tung áo choàng đứng thẳng và bước đi.  Đi ra khỏi những ảo tưởng, những vỏ ốc chặt hẹp, những thói quen máy móc buồn tẻ để đi vào một cuộc mạo hiểm phiêu lưu nghìn trùng và như thế để biết thế nào là phó thác, gắn chặt.

***************

Lời tâm sự: Con Thiên Chúa đã hy sinh tất cả vì loài người chúng ta (2 Cor 8,9 ; Pl 2,6-11).  Có thể nói được rằng trần gian hay mỗi người chúng ta là viên ngọc quý, Đức Giêsu cất công đi tìm.  Thế nhưng, thưa các bạn, tôi vẫn cứ tránh né ẩn nấp, nhõng nhẽo làm eo (vì còn mải mê trần thế) không chịu chừa cái mặt… mít ra cho Người gặp.  Cứ để cho Người đào bới đẫm mồ hôi mướt máu ; cứ để Người bôn ba ngược xuôi mòn mỏi, thân xác bải hoải, tay chân rời rã; cứ để người thả lưới cực nhọc dầm sương thâu đêm, dãi nắng cả ngày… và như thế niềm vui mừng nơi Người không có, Nước Trời vẫn chìm lặng trong đăm chiêu.

Có những lúc tôi cũng muốn nếm thử, cũng muốn nhìn coi cho biết Chúa ngọt ngào dường bao, nhưng tôi chỉ thấy quay quắt với chính mình, đối diện với cõi lòng tăm tối nặng nề của mình và cuộc đời tôi như bước vào ngõ cụt, tưởng chừng như sự khao khát, lòng cảm nếm vượt quá sức cố gắng của tôi. Tôi lại buông bỏ, chán nản…

Thế nhưng tôi có trốn chạy mãi được đâu…. Cho đến lúc chẳng còn thấy mình bám víu vào trần gian được nữa, một tiếng nói mạnh mẽ trong tôi là tôi cóc cần mọi sự.  Và tôi đã lấy hết can đảm để đứng lại, diện đối diện, mở mắt thật to mà nhìn, tai vểnh lên để nghe trước Chúa Giêsu Thánh Thể…. lúc đó tôi thấy mình bị nắm bắt “bởi lẽ chính tôi đã được Đức Kitô Giêsu chiếm đoạt”(Pl 3,12)

Mong Manh

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *