CHẠNH LÒNG THƯƠNG

“Đức Giêsu thấy đám đông thì Người chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.” (Mt.9:36)

Bạn thân mến! Trên đây là những lời mở đầu của Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay.  Đức Giêsu chạnh lòng thương khi nhìn thấy dân chúng, lòng thương bắt nguồn từ con tim biết nhói đau trước nỗi lầm than khổ cực của người khác.  Ðức Giêsu đã làm tất cả để xoa dịu, đỡ nâng và mời gọi các môn đệ cùng cộng tác trong công việc ấy. Người nói với môn đệ rằng: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”.(Mt.9:37-38)

Trước một thế giới buồn, Ngài sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng về Nước Trời gần đến. Trước một thế giới bệnh hoạn, Ngài cho họ khả năng chữa lành. Trước một thế giới bị nô lệ cho các thần ô uế, Ngài cho họ quyền đem lại sự tự do. Trước một thế giới đầy chết chóc, Ngài cho họ quyền mang lại sự sống.

Ðức Giêsu sai các môn đệ đi vào cuộc đời, đi hai người một để nâng đỡ  nhau.  Ngài không chọn những người giỏi giang, học thức, nhưng chọn những người đánh cá đơn sơ và quảng đại.  Trước hết, Ngài sai họ đến với chính dân tộc của họ, để rồi sau này đến với cả thế giới.  Ðức Giêsu muốn họ cho đi tất cả những gì mà các ông đã nhận mà không đòi hỏi chút quyền lợi hay đặc ân nào.

Hôm nay, Ðức Giêsu cũng mời gọi mỗi người chúng ta nhìn vào đám đông gần 6 tỉ người trên mặt đất.  Ngài mời chúng ta nhìn thấy hàng ngàn trẻ em chết đói mỗi ngày, hàng triệu người chết đói mỗi năm.  Hàng triệu người sống trong cảnh đói nghèo cùng cực. Hàng triệu người thất nghiệp, mù chữ hoặc bệnh tật ….

Ngài mời gọi chúng ta nhìn thấy những trẻ em bị bệnh Sida- HIV ở Châu Phi, những sa đọa và hưởng thụ, ma tuý và tội ác, những hố sâu ngăn cách giữa các nước giàu và nước nghèo, giữa người giàu và người nghèo.  Ngài mời chúng ta nhìn thế giới này bằng đôi mắt của Ngài, nhìn thấy mà chạnh lòng thương.  Chính cái nhìn đầy tình thương ấy sẽ đưa ta lên đường.

Thế giới hôm nay cũng giống như hôm qua, vẫn là một thế giới mênh mông nỗi đau, tràn ngập sự ác.  Tôi phải làm gì để góp phần chữa lành một thế giới bị thương? Tôi phải nói gì với một thế giới không biết mình nô lệ? Tôi phải làm gì để người nghèo được tôn trọng phẩm giá, và người giàu biết mình phải “mở ra và cho đi” để thấy đời còn có ý nghĩa ?

* * * * * * *

Lạy Chúa, thế giới hôm nay cũng giống như hôm qua:
vẫn có những người bơ vơ lạc hướng vì không tìm được một người để tin;
vẫn có những người đã chết từ lâu mà vẫn tưởng mình đang sống;
vẫn có những người bị ám ảnh bởi thần ô uế: ô uế của bạc tiền, của tình dục, của tiếng tăm…
vẫn có những người mang đủ thứ bệnh hoạn, bệnh hoạn trong lối nhìn, lối nghĩ, lối sống…
vẫn có những người sống bên lề xã hội, dù không phải là người bị bệnh phong…
Xin Chúa cho con “con mắt của Chúa” để con có cái nhìn giống Chúa. 
Xin cho con “con tim của Chúa” để con cũng biết chạnh lòng thương như Chúa.  Amen

( trích từ R. Veritas)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *