TIẾNG HÁT ALLELUIA

Một người Nga sau khi mãn tù đã kể tâm sự của mình như sau: dáng vẻ bên ngoài của tôi xấu xí đến độ không ai muốn đến gần tôi.  Trong thời gian lao động cải tạo, thay vì làm việc chung với các trại viên khác tôi đã tự giam mình dưới hầm.  Tình cờ có một tai nạn xảy ra khiến tôi gù lưng.  Một ngày kia, một cậu bé nhìn tôi thật lâu, rồi hỏi một cách ngây thơ: ” Chú ơi, chú mang cái gì trên lưng thế.  Tôi nghĩ rằng cậu bé có ý nhạo tôi, dù vậy, tôi bình thản trả lời: “Cục bứu đấy cháu ạ. “ Tôi chờ đợi cậu bé sẽ tiếp tục trò chơi gian ác của nó…  Nhưng không, cậu nhìn tôi một cách trìu mến và nói: “Không phải thế đâu chú ạ, Chúa là tình yêu, Ngài không cho ai hình thù kỳ dị cả.  Chú đang mang trên lưng một cái hộp đó.  Trong cái hộp có dấu đôi cánh thiên thần…  Rồi một ngày nào đó, cái hộp mở ra và chú sẽ bay lên trời với đôi cánh đó.  Ý nghĩ ngộ nghĩnh của cậu bé làm tôi sung sướng đến khóc thành tiếng.

***************************

Tôi viết bài này khi Giáo Hội Hoàn Vũ đang mừng đại lễ Phục Sinh và truyền thống Công Giáo thường dành cả một tuần trước để tưởng niệm những ngày cuối cùng của Chúa Giêsu trên trần gian, đau thương và tử nạn.  Ðó là tuần thánh.  Tôi viết bài này cũng trong thời gian dài tôi phải chịu đựng một căn bệnh ngặt nghèo, tưởng cuộc đời đang bước tới một ngõ cụt không còn lối thoát.  Câu truyện trên kia giúp tôi một chút ánh sáng từ những ngáy đen tối, đau thương, cho tôi lòng tin và niềm cậy trông nơi Chúa vì Chúa và tôi đang cùng chung một định mệnh.  Khổ giá tôi đang mang như một cái bứu đè nặng trên vai cuộc đời.  Nhiều khi tôi không còn thấy ánh sáng Chúa muốn chiếu giãi trên cuộc đời tôi.  Nản chí và bất nhẫn là tâm trạng chung của những người mang bệnh lâu ngày.  Có ai nói cho tôi là tôi đang mang đôi cánh có thể bay bổng.  Chẳng có ai có thể giải thích được đau khổ là gì và tại sao mọi người đều phải vác thập giá đời mình?  Chỉ biết rằng chính Con Thiên Chúa cũng đã sinh xuống trần gian để chịu đựng đau thương rồi kết thúc cuộc đời của Ngài là chịu đóng đinh và chịu chết trên thập hình.  Nhưng chúng ta đừng quên rằng Ðức Kitô từ cõi chết đã phục sinh, nhờ đó những khổ đau đời này mới có một ý nghĩa.  Ðức Kitô đã chẳng sống lại nếu Ngài đã không chết đau thương,  nhục nhã.  Nhân vật của câu truyện trên kia cũng không thể có đôi cánh có thể bay lên tận trời cao (thiên đàng), nếu đã không mang trên vai cái bứu chứa đựng đôi cánh.  Cuộc đời càng sóng gió đau thương, đôi cánh hy vọng càng có khả năng bay bổng .

Trong đau thương ta cảm nghiệm cuộc khổ nạn của Chúa.  Một điều thường làm cho ta chán nản, khi đau bệnh, đến gặp bác sĩ, chúng ta kể lể đủ điều mà hình như bác sĩ chẳng chú ý nghe, vì nghề nghiệp bác sĩ đã quen nghe kể lể như vậy.  Ðàng khác bác sĩ chỉ học bệnh lý trong lớp học và qua sách vở, ông ta không có kinh nghiệm về những đau đớn chúng ta muốn kể cho ông nghe.  Nhiều khi chúng ta kể bệnh đã đời, mà bác sĩ sau cùng lại để chúng ta ra về, không viết đơn cho chúng ta một chút thuốc: “quan cần mà dân chưa vội”.  Bởi vậy chúng ta chỉ nghe về lý thuyết của đau thương và thánh giá, làm sao chúng ta có thể cảm thương với Chúa khi ta suy niệm sự đau thương của Ngài Cho đến khi chúng ta phải chịu đau thương, mới cảm nghiệm được những khổ đau Chúa đã chịu đựng cho chúng ta và cả nhân loại và chúng ta mới thấy sự kết hợp đau thương của chúng ta với thập giá của Chúa mới đích thực có một ý nghĩa.  Khi đau thương tôi mới cảm nghiệm được tình yêu của Chúa đối với tôi.  Ðọc Phúc Âm, chúng ta được nghe Chúa nói: “Thày cần phải lên Giêrusalem.”  Thày lên Giêrusalem để ở đó Thày chịu chết cho nhân loại và cho tôi.  Tôi có thể cảm nghiệm được chuyến đi đinh mệnh của Thày.  Chuyến đi sẽ đem Thày tới chân tướng của bất hạnh.  Lúc này tôi cũng đang bước đường cùng của tương lai, cuộc đời như không còn lối thoát.  Cho nên lời cầu nguyện liên lỉ của tôi lúc này là xin Thày cho một ánh lửa ở cuối đường hầm của cuộc đời, cho cuộc đời tôi một niềm tin vì được kết hợp với đau thương của Thày.  Ý nghĩa đau thương tôi đang ghé vai vác chính là lúc này, cuộc đời đau thương của tôi có Thày Chí Thánh cùng đồng hành.  Thày cũng đang mang thập giá như tôi, Thày còn đội vòng gai trên đầu và gương mặt Thày đẫm máu nhiều hơn tôi, Thày đang bước đi bên cạnh tôi. Nhờ đau thương mà tôi cảm nghiệm được sự gần gũi với Thày.

***************************

Lạy Chúa, này con đây để thực thi ý Chúa.  Con đang có vinh dự được Chúa chọn để đồng hành với Chúa.  Chúa đã phán không có tình yêu nào lớn hơn là tình yêu của người đã chết vì người mình yêu.  Chúa đã yêu con bằng tình yêu vĩ đại.  Chúa đã chết cho con, người yêu của Chúa.  Trong đau thương con nghe tiếng Chúa gọi con để chết dần mòn cho Chúa.  Xin cho con biết cảm nghiệm tiếng gọi yêu thương và cao cả của Chúa để tự đáy lòng con, con biết xin vâng trước tiếng gọi của Chúa:  Lạy Chúa, Chúa chẳng yêu gì xính lễ, của hy lễ vật chất, thì đây con đến “vì Thày gọi con”.   Này con xin đến để thực thi thánh ý Chúa.  Tiếng hát Alleluia của con trong mùa Phục Sinh này là tiếng Fiat quả quyết : con xin vâng thánh ý Chúa.

L.M Bình Giang, SSS

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *