CHÚA ÐÃ SỐNG LẠI, HA-LÊ-LUI-A !

Ðã hơn hai ngàn năm, ngôi mộ trống vẫn là những vấn nạn hóc búa cho nhiều người, nhiều thế hệ, nhiều thế kỷ và chắc chắn những câu hỏi đó vẫn còn được nhiều người lập đi lập lại mãi mãi, lập lại không ngừng. Ngôi mộ trống xẩy ra trong ngày thứ nhất trong tuần có liên quan tới ngày đầu khi Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ, thế giới và con người ( St 1, 1 – 2 ). Thiên Chúa vẫn thích đi từ cái không không, từ số Zérô để tạo dựng nên tất cả vì nếu tất cả đều đã có sẵn thì việc tạo thành quả không kỳ diệu. Câu chuyện Chúa Phục Sinh bắt đầu từ ngôi mộ trống.

Ngôi mộ trống: Nếu ngày thứ nhất trong tuần sau khi Chúa Giê-su bị đóng đinh và được chôn cất trong mồ, nắp mồ đá được niêm phong cẩn thận. Ðối với những nhà lãnh đạo Do-thái, các thượng tế, ký lục, biệt phái và những người Do-thái căm ghét vì ghen tỵ với Chúa Giê-su, đã tưởng rằng đóng đinh được Chúa, chôn Chúa vào trong mồ thế là hết. Họ không còn sợ một Giê-su sẽ lên ngôi nữa và thế là đi đời Giê-su rồi.

Nếu ngày thứ nhất trong tuần, xác Chúa vẫn còn nguyên vẹn và nắp mồ vẫn niêm phong, đậy kín thì Tin Mừng Phục Sinh sẽ không có và niềm tin vào Chúa sống lại cũng tiêu tan, lịch sử cứu độ sẽ chấm dứt và nhân loại chẳng có gì để nói, để thuyết trình, để biện bác. “Thiên Chúa đã chết” như một ông văn sĩ nào đó đã viết. Không đâu, câu chuyện lại xảy ra hết sức ly kỳ và hấp dẫn: Ma-ri-a, người Mac-đa-la ra thăm mộ từ sáng tinh mơ, sau đó Phê-rô và Gio-an cũng ra mộ ( Ga 20, 1 và 3 ). Ma-ri-a đã về báo cáo với Phê-rô và Gio-an rằng: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu ?” ( Ga 20, 2 )

Phê-rô và Gio-an đi ra mộ và chứng kiến xác Chúa không còn và ngôi mộ đã mở toang từ bao giờ. Câu chuyện Chúa chết vẫn còn nóng hổi: các người có thiện cảm, yêu mến Chúa Giê-su giờ đây vẫn còn bàng Hoàng, như tỉnh như mê, Ma-ri-a Mac-đa-la và mấy phụ nữ quý trọng Chúa Giê-su thì đi tìm Ngài với cái xác để họ ướp dầu thơm cho Chúa. Tất cả đều chỉ có thể nghĩ như thế và tất cả chỉ có ước mơ như vậy. Chúa chết thật rồi. Phi-la-tô, Hê-rô-đê và các nhà lãnh đạo Do-thái lúc đó đang trong giấc ngủ say, họ hả dạ vì đã loại trừ được một địch thủ có hạng, có ký.

Vâng, câu chuyện nếu chỉ có thế thì chấm dứt, nhân loại chẳng còn gì để bàn cãi, nhưng tất cả sự kiện xoay quanh ngôi mộ trống.. Ngôi mộ trống làm nên lịch sử !

Cô Ma-ri-a Mác-đa-la trong Tin Mừng hôm nay khi nhìn thấy mộ trống, không có xác Chúa còn nằm ở đó, bà đã nghĩ ngay đến việc người ta ăn trộm xác Chúa và đem đi mất.  Bà không dám bước vào. Phê-rô và Gio-an lật đật đi ra mộ theo lời loan báo mất xác của bà Ma-ri-a Mác-đa-la. Gio-an tới trước vì còn trẻ, chạy nhanh hơn, ông cúi nhìn và thấy các băng vải còn đó, nhưng không vào ( Ga 20, 5 ). Phê-rô tới và vào mộ, ông thấy các băng vải để ở đó, và khăn che đầu Ðức Giê-su.. ( Ga 20, 6 – 7).  Gio-an cũng tới liền sau Phê-rô, ông đã thấy và đã tin (Ga 20, 8 ). Thánh Gio-an đã nghiệm ra lời Kinh Thánh và ông đã nhận ra những dấu chỉ của Mầu Nhiệm Phục Sinh.

Sứ mạng loan báo Tin Mừng Phục Sinh: Ðối diện với mồ trống, Ma-ri-a Mác-đa-la và các người phụ nữ khác ( Mt 28, 8 -15 ) đã nhận ra dấu chỉ của Tin Mừng Phục Sinh, và là khởi điểm cho niềm hy vọng, cho dù các bà có âu lo, hoang mang, sợ sệt, nhưng các bà đã chóng vánh về loan báo cho các Tông Ðồ. Khi hay tin Chúa sống lại các bà phụ nữ lại có sự nhạy bén tuyệt vời, các bà đã loan báo cho nhiều người: “Chúa đã sống lại”.

Trước mộ trống, những người lính canh cũng đã thấy, nhưng họ không tin, con tim của họ đã chết thực, họ sợ cấp trên, họ sợ cho danh vọng, chỗ đứng của mình bị lung lay, họ tìm kiếm lợi lộc, hư danh, nên đã không hiểu được Chúa đã sống lại rồi. Gio-an đã tin và sau đó Phê-rô cũng đã tin. Tin Mừng Phục Sinh đã được các Tông Ðồ làm chứng cách mãnh liệt. Từ tình trạng lo âu, sợ sệt khi nghe tin Chúa sống lại, các môn đệ vẫn ẩn mình trong phòng đóng kín cửa ( Ga 20, 19.26 ), các Ngài sẽ hăng say làm chứng cho Chúa Phục Sinh khi Chúa Thánh Thần biến đổi và nhất nhất, mọi Tông Ðồ khi được Chúa Thánh Thần thay đổi, đã hiên ngang loan báo Tin Mừng Phục Sinh dẫu có phải hy sinh tới cả mạng sống của mình.

Tin Mừng ấy, ngày hôm nay và muôn thời vẫn được trao phó cho mọi người. Lời chứng của người có niềm tin chắc chắn sẽ có giá trị lớn lao vì họ đã được nhận lãnh sức sống của Chúa Phục Sinh. Liệu ta và mọi người có dám làm chứng cho Chúa Phục Sinh hay như các tên lính canh vì lợi lộc, vì hư danh mà xa rời niềm tin và sống phản Tin Mừng ?

***

LạyChúa Giêsu Phục Sinh, xin cho con biết can đảm giữ vững Ðức Tin để con luôn nhận ra Chúa Phục Sinh đang hiện diện giữa cuộc đời của con, giữa mọi biến cố của đời sống.  Xin giúp con biết hiên ngang làm chứng cho Chúa sống lại bất chấp mọi nghịch cảnh của cuộc đời. Amen

LM. Nguyễn Hưng Lợi, DCCT

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *