AI YÊU MẾN THẦY…

Trong bài Phúc Âm Chúa Nhật ngày 13 tháng 5, Chúa Giêsu nói những lời tâm huyết nhất với các tông đồ: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.” Một lời ‘tỏ tình’ tha thiết kèm theo một lời hứa ‘trung thành’.

Trên trần gian này, hàng ngày không biết bao nhiêu lần những lời tỏ tình và những lời thề non hẹn biển vẫn xảy ra: “Em là tất cả của anh, anh sẽ yêu em đến trọn đời…” Thế nhưng bao nhiêu mối tình như thế bền vững với thời gian, bao nhiêu người yêu nhau trung thành đến mãn kiếp?  Kinh nghiệm cuộc đời cho thấy rằng không ít trường hợp mà những lời hứa hẹn tha thiết nhất chỉ là lời nói gió bay.

Tại đại học nọ, có một người con gái mến một cậu trai cùng trường. Ngày đầu tiên gặp anh, chị đã bị thu hút bởi ngoại hình bảnh bao đi đôi với những lời nói dí dỏm duyên dáng.  Tình bạn dẫn đến tình yêu, chị yêu anh tha thiết sau khi nghe những lời tỏ tình và những lời hứa hẹn ngọt bùi.  Vì yêu anh không tính toán nên chị đã hiến dâng cho anh tất cả và mang trong lòng giọt máu của anh trước ngày chị ra trường.  Anh nhận lãnh trách nhiệm làm cha và hai người đã kết hôn với nhau.  Trước tương lai của một gia đình mới không sáng sủa gì, chị trả mọi giá để học cho hết đại học.  Hai người cùng tốt nghiệp, nhưng vì tin tưởng vào tình yêu, chị đã đi làm vất vả để anh tiếp tục học cho đến khi lấy được mảnh bằng luật sư.  Trong những năm tháng sống chung và phục vụ chồng, chị đã sanh thêm một đứa con thứ hai và có mang đứa thứ ba.  Rồi ngày vinh quang đã đến, người chồng thành đạt với tư cách là luật sư có thế giá trong cộng đồng tại Mỹ, nên bận rộn đến độ vắng mặt trong lúc chị đơn độc sanh nở đứa con thứ ba của mình.  Chị vẫn tin vào anh và sẵn sàng đón nhận tất cả vì hạnh phúc của gia đình.

Nhưng sự thật không đẹp như chị tưởng. Từ ngày quen biết chị, anh đã là con người hai mặt.  Những lời đường mật mà anh nói với chị thì anh cũng nói với một người con gái khác, và khi đứa con thứ ba của chị chào đời thì người con gái kia cũng đã có ba đứa con với anh.  Từ lâu chị đã đoán biết được tình trạng bất trung này, nhưng anh vẫn khẳng định rằng chị có một tâm hồn hiền dịu và thông cảm, nên chị là người phụ nữ mà anh không thể thiếu được trên đời.  Chị đã tin vào những lời ngọt ngào ấy, mà chị cho là thành khẩn.  Giờ đây, công thành danh toại, anh không còn lý do gì cần đến cái trái chanh mà anh đã vắt kiệt nước.  Chị đã ‘hết giá trị sử dụng’, nên anh quyết định ly dị cho nhẹ gánh… Những lời nỉ non từ trước đến giờ, chỉ là mánh khoé của một kẻ sở khanh.  Một kết thúc bi đát cho một trong bao nhiêu mối tình bi đát!

***************************************

Những chuyện như trên xảy ra thường xuyên khiến ta dè dặt khi nói đến ‘tình yêu’; nhưng không phải vì thế mà không có những người con gái tin tưởng vào một tình yêu trung thành.

Năm 1944, đúng vào ngày 13 tháng 5 như hôm nay, thành phố Trentô tại Ý bị dội bom khốc liệt. Giữa cảnh tang thương ấy, một nữ sinh viên 24 tuổi, tên là Chiara Lubich, đã vững tin vào lời hứa của ‘người yêu’ mình và thực hiện mọi lời nhắn nhủ.  Người yêu của chị tên là Giêsu Kitô, và lời nhắn nhủ được chị nghe lại ngày hôm ấy là: “Ai yêu mến Thầy thì giữ lời Thầy… Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy”.  Giữ Lời Thầy ư?  Lời Thầy là lời nào?  Chị Chiara lật lại Kinh Thánh và câu đầu tiên chị đọc với một ánh sáng mới, ấy là: “Điều gì con làm cho một anh em bé mọn là con làm cho chính Thầy”.

Sau trận bom, nhà của chị trở thành đống gạch vụn.  Họ hàng thân thích chị trốn lên núi mà trú ẩn, nhưng riêng chị thì ở lại Trentô để giúp đỡ những người ở trong tình trạng quá bi đát.  Giữa thành phố đổ nát, chị gặp một phụ nữ mất trí vì phải chứng kiến cái chết của cả bốn đứa con mình. Chị ôm bà ấy vào lòng để ủi an bà, và qua đó chị nghe được lời kêu gọi phải ôm vào lòng mình trọn vẹn mọi khổ đau của toàn thể nhân loại.  Sau này Chiara Lubich nhiều lần nhắc lại rằng ‘cuộc sống tình yêu của chị với Chúa’ khởi đầu từ giữa những người bất hạnh tại Trentô.

Và ‘Người Tình’ của chị Chiara là một người tình không bao giờ phản bội.  Hơn sáu mươi năm sau, mối tình ấy vẫn còn thắm thiết và trổ sinh không biết bao nhiêu là hoa quả.  Phong trào Focolare (Lửa!) mà chị đã thắp lên từ trong lòng bom đạn, thì giờ đây đã tràn lan khắp thế giới, với hơn hai triệu thân hữu và cảm tình viên.  Làng Loppiano, cái nôi của Focolare, trở thành một đại gia đình mà không biết bao nhiêu linh mục, tu sĩ và giáo dân đã đến sống một thời gian để cảm nghiệm Tình Yêu Trung Thành của Thầy Chí Thánh thể hiện qua sự hiệp nhất giữa môn đệ Ngài, trước khi tủa đi khắp nơi trên thế gian mà làm chứng cho Tình Yêu này.

Quả thật, Đức Kitô không chỉ là Người Tình tuyệt hảo, mà Ngài chính là Tình Yêu.  Ngài đã đánh đổi cả mạng sống của mình để chứng tỏ tình Yêu Thủy Chung của Ngài đối với nhân loại, và vì ‘yêu thương đến cùng’ nên Ngài đã ‘ở lại’ với các Tông Đồ và những ai ‘yêu mến’ Ngài.  Ngài ‘ở lại cho đến tận thế’ qua Thần Khí của Ngài, và một cách cụ thể là qua Lời Ngài và qua Bí Tích mà Ngài đã trao lại cho Giáo Hội trọng trách giữ gìn từ thế hệ này đến thế hệ kia.

Chị Chiara Lubich đã hiến trọn cuộc đời mình cho Người Yêu thiêng liêng thánh thượng đó, và chị đã được gì?  Hãy nghe lời chị nói:

Vì Chúa Giêsu hiện diện, vì Ngài ở giữa chúng tôi và trong chúng tôi, nên chúng tôi không thể nào không cảm nhận sự hiện diện của Ngài.  Chúng tôi cảm nhận Niềm Vui mà chúng tôi chưa từng bao giờ có được, chúng tôi cảm nghiệm một niềm Bình An và Nhiệt Tình mới; một Ánh Sáng đã bừng lên để soi rọi linh hồn chúng tôi.

Và vì chúng tôi Hiệp Nhất với nhau cùng với Chúa Giêsu ở giữa, nên thế giới chung quanh chúng tôi đã hoán cải.  Chúa đã nguyện cầu với Cha: “Xin cho họ nên một ngỏ hầu thế gian tin”. Nhờ đó, nhiều người khám phá ra Thiên Chúa lần đầu tiên, và nhiều người khác đã trở về với Chúa.”

***************************************

Hai loại tình yêu, hai kết quả trái ngược.  Một tình yêu đem lại sầu khổ, đau đớn, đổ vỡ, rồi chia lìa; một tình yêu đem lại Niềm vui, Bình An, Ánh Sáng và Hiệp Nhất.  Những lời hứa của một ‘người yêu’ ở thế gian có thể là một lời chân thành nhưng cũng có thể là một lời nói cửa miệng; còn lời hứa của Chúa Giêsu thì chắc chắn sẽ trở thành hiện thực.

Ngày hôm nay, Chúa lặp lại lời nhắn nhủ: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy.  Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”  Ngài đang hứa với bạn và tôi cũng như từng hứa với chị Chiara Lubich.  Chị đã nghe, chị đáp trả và cuối cùng đã cảm nhận được sự hiện diện của Ba Ngôi trong lòng mình. Còn bạn và tôi thì sao?  Chúng ta có thực lòng tin và mong những gì Ngài hứa để rồi chính chúng ta cũng ‘giữ lời Ngài’ bằng cách thí mạng sống mình mà ‘làm chứng’ cho Ngài trong những biến cố nhỏ nhất hằng ngày không?  Làm sao để lời hứa ‘Ai yêu mến Thầy…’ sẽ không đau đớn trở thành câu hỏi: ‘Ai yêu mến Thầy’?

Trần Duy Nhiên

 *********************************

zzAi yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”  Lạy Thầy Chí Thánh Giêsu, con tin rằng nếu không có lòng yêu mến thì sẽ không thể trải dài tâm tình mến yêu như ở trên đây được.  Hôm nay, Thầy đã gọi người con đáp trả tình yêu mến đó, linh hồn Phanxicô Xaviê Trần Duy Nhiên, về với Thầy.  Xin Thầy và Chúa Cha dang rộng trái tim yêu thương để đón nhận người đã từng tin tưởng vào lời hứa của Thầy khi xưa và hăng say rao truyền lời hứa đó cho thế gian.  Thiên Quốc thêm được một bông hoa tô điểm trong vườn ngự uyển, còn chúng con thì mất đi một người thầy, người bạn, một chứng nhân cho Tin Mừng giữa đời thường.  Xin bù đắp cho Giáo Hội Việt Nam trước sự ra đi của một tông đồ đầy nhiệt huyết.  Xin ban ơn an ủi cho gia đình trước nỗi mất mát lớn lao này.  Amen!

Lang Thang Chiều Tím