NÂNG CAO CHẤT LƯỢNG CUỘC SỐNG

Từ khi cuộc chiến tranh lạnh kết thúc, thế giới ít chú ý đến chính trị.  Mọi nỗ lực đều tập trung vào phát triển kinh tế.  Kinh tế trở thành một sức mạnh. Tiền bạc trở thành một vũ khí lợi hại.  Chính vì thế ai cũng mong làm ăn phát đạt để trở nên giàu có. Thế mà Lời Chúa trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay dường như đi ngược chiều với con người và xã hội hôm nay.  Phải chăng Chúa chống lại sự phát triển? Chống lại sự sung túc thịnh vượng của xã hội?

Nếu đọc kỹ Lời Chúa  trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, và quan sát suy gẫm cuộc đời Chúa Giêsu, ta sẽ thấy:

1)- Chúa Giêsu xuống trần gian không nhằm giải quyết vấn đề kinh tế. Khi người thanh niên đến xin Người phân xử vụ chia gia tài, Người đã trả lời: “Ai đặt ta làm quan án cho các ngươi?” (Lc.12:14).  Người đến không phải để giải quyết các vấn đề kinh tế.  Việc phân chia tài sản là việc giữa con người với nhau.

Sau khi chứng kiến phép lạ bánh hoá ra nhiều, dân chúng muốn tôn Đức Giêsu lên làm vua. Nhưng Người đã lánh đi nơi khác.  Người muốn cho con người thoát ra khỏi lãnh vực vật chất trong cuộc sống.

2) Chúa Giêsu muốn nâng cao chất lượng cuộc sống. Tuy không quan tâm đến vấn đề kinh tế, nhưng Chúa Giêsu không chống lại việc làm giàu, tích lũy của cải. Người chỉ muốn cho việc tích lũy của cải có một ý nghĩa.

Khi nói với đám đông: “Anh em phải coi chừng, phải tránh xa mọi thứ tham lam, vì dẫu có dư giả thì mạng sống con người cũng không nhờ của cải mà được bảo đảm đâu” (Lc.12:15). Chúa Giêsu muốn cho ta hiểu: đời sống đâu chỉ gói gọn trong vấn đề cơm, áo, gạo, tiền. Đời sống còn là cái gì cao hơn thế, đẹp hơn thế.

Triết học phân chia con người ra hai phạm trù: “avoir” (có) và “être” (là). Tôi “có gì” thuộc phạm vi khối lượng. Tôi “là gì” thuộc phạm vi chất lượng.  Những gì “tôi có” như của cải, quần áo, chỉ là những gì ở ngoài, không làm thành giá trị con người. Những gì “tôi là” mới tạo thành bản thân tôi, gắn bó thân thiết với tôi, tạo thành giá trị đời tôi.

Khối lượng không quí hơn chất lượng. Đừng lầm tưởng rằng ý nghĩa cuộc đời sẽ tăng theo khối lượng của cải. Chúa Giêsu muốn đời nghèo khổ, không của cải, nhưng không phải vì thế mà cuộc sống của Người không có giá trị. Giuđa chết khi túi đầy tiền bạc, nhưng không phải vì thế mà ông có giá trị hơn người khác.

Truyện kể:  Ngày xưa có nhà hiền triết sống rất đơn sơ.  Ông không cần quần áo, nhà cửa.  Nhà của ông là một chiếc thùng phuy.  Một hôm, vị hoàng đế đến thăm hỏi xem ông có cần gì không.  Ông trả lời: “Tôi chỉ cần nhà vua đứng tránh ra, kẻo Ngài che mất ánh mặt trời của tôi”. Trong hai người ấy, nhà vua và nhà hiền triết, ai cao quý hơn, ai đáng kính trọng hơn?

Chất lượng cuộc sống làm cho con người sống “nên người” hơn, cao quý hơn, sung mãn hơn.  Của cải chỉ có ý nghĩa khi giúp con người đạt được chất lượng cuộc sống. Của cải chỉ là phương tiện. Đừng biến phương tiện thành mục đích.

3) Chúa Giêsu mở tầm nhìn vô biên.  Ông phú hộ trong bài Tin Mừng hôm nay đã coi của cải là mục đích. Có được của cải rồi, ông không còn biết làm gì hơn là hưởng thụ. Tầm nhìn của ông quá hạn hẹp. Chỉ biết có vật chất. Chỉ nhìn thấy đời này. Lời Chúa vang vọng nhắc nhở ông: “Hỡi đồ ngốc! Nội đêm nay người ta sẽ đòi mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sửa đó sẽ về tay ai? ” (Lc.12:20). Lời Chúa đã mở tầm nhìn ra vô biên. Người ta đâu sống mãi mà hưởng thụ.  Khi ta chết, của cải của ta dù có thật nhiều thì cũng tan theo mây khói.

Nhưng chưa hết, chết rồi ta còn phải ra trước tòa Chúa mà chịu phán xét. Chúa không đánh giá con người theo khối lượng những gì họ có, nhưng đánh giá theo chất lượng của đời sống.  Theo cách đánh giá của Chúa, những gì ta thu tích cho bản thân sẽ mất hết, sẽ qua đi. Nhưng những gì ta cho đi sẽ tồn tại mãi mãi.

Lời Chúa hôm nay mời gọi ta đừng hạ thấp đời sống con người vào việc thu tích của cải cho riêng mình. Nhưng hãy nâng cao cuộc sống, mở rộng tầm nhìn để biết tích trữ những kho tàng trên trời, kho tàng ấy sẽ không bao giờ hư mất.

***

Lạy Chúa! Xin giúp con biết biết tích trữ những kho tàng trên trời, biết làm giàu trước mặt Chúa, hơn là làm giàu trên trần gian này bằng tiền của vật chất phù vân. Xin cho con luôn biết sử dụng của cải vật chất ở đời này để làm phương tiện đi về với Chúa. Amen.

TGM. Ngô Quang Kiệt
(BĐ1: Gv.1:2,2:21-23 – BĐ2: Col.3:1-5,9-11- PÂ: Lc.12:13-21)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *