TINH THẦN GIÁNG SINH

zzTôi tin, bởi dù tôi có thấy mình già hay bẳn tính đến đâu đi nữa, nhưng mỗi khi mùa Giáng sinh tới, tôi cảm thấy tinh thần của Giáng sinh bàng bạc trong không khí và trong trái tim tôi.  Nó là một cái gì hiển nhiên, không thể nào nhầm lẫn, và nó có ở nơi nơi…

Nó ở trong đôi mắt mở to của trẻ em khi chúng thổ lộ những mong ước thầm kín nhất của mình cho một ông già vui tính có bộ râu trắng dài thậm thượt, đội cái mũ kỳ khôi và mặc bộ đồ độn bông đỏ chói, người sẽ rong ruổi khắp thế gian trên cỗ xe khổng lồ thắng những con tuần lộc có cánh và sẽ làm cho ước mơ của chúng thành sự thật.

Nó ở trong tất cả những “trợ thủ của ông già Noel”, những người giữ cho điều kỳ diệu đó cùng niềm hy vọng mà nó khơi lên luôn sống mãi.

Nó ở trong những người chẳng có gì nhiều nhặn để cho nhưng vẫn cho đi những gì họ có, ở trong những người có nhiều và cho đi những gì mình có một cách hào phóng, để không ai phải lâm cảnh thiếu thốn.

Nó ở trong những lời “Chúc mừng Giáng sinh” nồng nhiệt gửi tới những người ta yêu thương cũng như những người xa lạ.

Nó ở trong những trò chơi và niềm vui khi người ta cùng tụ hội bên nhau, trong những món trang trí rực rỡ và ánh đèn lấp lánh, những cây thông và vòng hoa ngát hương, trong những món ăn ngon lành – tất cả là để đón mừng ngày lễ của sự chăm sóc và chia sẻ.

Nó ở trong những giọng cất cao để ngâm thơ và hát về tình yêu và truyền đi thông điệp về hòa bình và niềm vui cho thế gian.

Nó ở trong những tấm thiệp và bức thư mà dù có viết gì đi nữa vẫn nói cùng một điều: “Tôi nghĩ về bạn.  Tôi lo lắng cho bạn.  Tôi mong cho bạn điều tốt lành.”

Nó ở trong những cuộc đoàn tụ với gia đình, quây quần với người thân, bạn bè, mà ở đó việc trao nhau những món quà của tình yêu thương và tiếng cười, tình bạn và tình nghĩa gia đình, và những giờ phút sẻ chia cho nhau, cùng ở bên nhau, thật sự ở bên nhau, còn quý giá hơn bất cứ món quà nào mà tiền có thể mua.

Nó cũng ở trong mỗi món quà “hoàn mỹ” được chọn lựa đầy cẩn trọng hay được làm ra với biết bao công phu, được trao đi bằng tình yêu thương để đáp ứng một nhu cầu, lấp đầy một chỗ trống, hay để làm một trái tim tràn ngập niềm vui.

Tinh thần của Giáng sinh nằm ở mỗi niềm vui được sẻ chia và trong mỗi hành vi chu đáo trong khoảng thời gian tuyệt vời này của mỗi năm.  Thế nhưng, trong cái nhộn nhạo và tất bật của mùa Giáng sinh (mà mỗi năm dường như lại bắt đầu sớm hơn) và với tình trạng thương mại hóa ngày lễ thiêng liêng này (mà dường như mỗi năm một trắng trợn hơn), người ta thật dễ dàng đánh mất tinh thần của Giáng sinh.  Tôi biết rằng chính tôi thỉnh thoảng cũng hầu như đánh mất nó.  May sao, tôi có phúc có được một gia đình và những người bạn với tấm lòng nhiệt thành không suy suyển đối với Giáng sinh, chính họ luôn luôn nhắc tôi nhớ đến ý nghĩa đích thực của ngày lễ.

Một chiều Giáng sinh gần ba mươi năm trước, đứa con giữa của tôi leo lên lòng tôi để làm nũng mẹ.  Vốn là một đứa hết sức hiếu động, nhưng hôm đó nó bỗng trở nên trầm lặng và kín đáo khác thường, chỉ vì nó và con chị đã cười khúc khích, xì xầm với nhau và liên tục nhón chân nhìn qua cửa sổ phòng ngủ của chúng ở tầng trên cho mãi đến nửa đêm, những mong bắt gặp ông già Noel, để rồi sáng mai thức dậy mở những món đồ chơi mới ra mà chơi, sau đó thì chơi đùa, ăn uống, đuổi bắt và chơi thêm chút nữa với anh em họ, với cô dì chú bác, và lại, ôi trời ơi, và lại mở thêm quà, quà của cô dì chú bác của ông bà nội ngoại của cô giữ trẻ của bè của bạn.  Xì!  Nghĩ mà phát chán.

Trong khi tôi với con cuộn mình trong cái ghế bập bênh, vừa bập bênh lên xuống vừa ngắm cây thông, nó thở dài sườn sượt hỏi tôi: “Má biết không má?” (Nó đã chuẩn bị cái câu “má biết không” này suốt cả năm qua.)

“Sao hở con?”

“Con thích Giáng sinh.”

“Má cũng vậy mà, cưng.”

“Con ước gì mình luôn luôn có Giáng sinh.  Ngày nào cũng có.”

“Nếu ngày nào cũng có Giáng sinh thì đâu còn gì đặc biệt nữa,” tôi nói. “Với lại, con tham quá vậy, từng ấy quà thì con làm gì cho xuể?”

“Không phải chuyện quà!” nó ngước nhìn tôi nói, lông mày nhíu lại vì mệt mỏi và chân thành. “Mà là hạnh phúc.  Ngày nào cũng Giáng sinh thì ngày nào nhà ta cũng sẽ có nhiều hạnh phúc.”

Khỏi phải nói, tôi không thể hứa hẹn ngày nào cũng mang lại cái hạnh phúc Giáng sinh trong cách nghĩ của một cô bé lên bốn tuổi trong suốt cuộc đời nó.  Nhưng tôi đã cố gắng năm nào cũng giữ cho tinh thần Giáng sinh vẫn sống, cố gắng làm lan tỏa ánh sáng của niềm vui bất cứ lúc nào và cho bất cứ ai mà tôi có thể.

Cao Đăng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *